Bí quyết sống khoẻ mạnh

GCG Q3-54 Hành động bẩm sinh và sinh hoạt của ân sủng

Phân biệt thế nào ?

Con ơi ! Hãy nhận định cho rõ rệt những hành động do bẩm sinh với sinh hoạt của ân sủng. Mỗi thứ theo một chiều hướng hết sức ngược nhau và phức tạp. Trừ người sống nội tâm và được ơn trời soi sáng, chứ mấy ai phân biệt nổi.

Ai ai cũng thích điều thiện và trong hành vi, ngôn ngữ, bao giờ họ cũng nhằm một thiện ích nào đó, nhưng nhiều người bị lầm thê thảm vì cái vỏ, cái mã thiện ấy.

 

Ích kỷ với xả kỷ

Bẩm sinh rất xảo trá : nó quyến rũ, mưu mô lừa đảo và bao giờ cũng đặt mình làm chủ đích.

Ân sủng, trái lại, rất ngay chính, xa tránh ngay cả hình bóng cái ác và không bao giờ hữu ý lừa ai. Tất cả chỉ vì Chúa và chỉ mong đạt được chính Chúa.

Bẩm sinh không muốn chết, không muốn bị kiềm chế, bị thua thiệt, bị sai khiến, không bao giờ ưa nặng nhọc.

Ân sủng ưa hãm mình, triệt để ghét dâm đãng, tìm tùng phục, coi thường thất bại, sợ được tự do. Thích sống kỷ luật, không ham điều khiển ai, ưa sống động và ở dưới cánh tay Chúa, “sẵn sàng khiêm nhượng cúi đầu trước mọi người vì Chúa” (I Pet. 2, 13).

Bẩm sinh chỉ hành động vì tư lợi, chỉ mong lợi dụng người khác.

Ân sủng không xét tài lợi, không ham tiện nghi mà chỉ nghĩ đến công ích.

 

Yêu sách với đơn sơ

Bẩm sinh ham danh dự, mong được trọng kính.

Ân sủng luôn qui hướng mọi danh dự, mọi vinh quang về Chúa.

Bẩm sinh sợ xấu hổ, sợ khinh chê.

Ân sủng vui chịu “nhục vì danh Chúa” (Act. 5, 41).

Bẩm sinh thích thư nhàn và nuông chiều thể xác.

Ân sủng không ưa nhàn rỗi, ham làm việc luôn.

Bẩm sinh ưa tò mò, ham cái đẹp, tránh thô hèn.

Ân sủng lại sung sướng vì cái đơn sơ, tầm thường, không ngại cái thô hèn, không thẹn phải mặc áo cũ.

Bẩm sinh tìm của thế tục, vui vì tư lợi, buồn vì phải thua thiệt, khó chịu vì một vài lời sỉ nhục.

Ân sủng chú trọng điều bất diệt, không thèm điều mau qua. Không nao núng khi thua thiệt. Nói nặng tránh mất lòng, vì nó đã gửi kho tàng và vui vẻ trên trời, ở đó không gì hư nát được.

 

Tham lam với đại độ

Bẩm sinh tham lam thích nhận hơn cho, chỉ dính bén tư lợi.

Ân sủng lại quảng đại và có tính cách cộng đồng, tránh cái riêng tư, được ít cũng bằng lòng và nghĩ “cho đi vui hơn là nhận lấy” (Act. 20, 35).

Bẩm sinh hướng về tạo vật, nhục thể, phù vân và du hí.

Ân sủng hướng về Chúa và đạo đức, từ khước tạo vật, trốn trần tục ghét những ước muốn giác quan, hạn chế lêu lổng và xấu hổ lúc phải ra nơi công chúng.

Bẩm sinh ham được an ủi bên ngoài để nhờ đó thỏa mãn giác quan.

Ân sủng chỉ tìm an ủi nơi một Chúa và chỉ vui mừng trong Chúa chân thiện hơn mọi thứ hữu hình.

Bẩm sinh hành động vì tư lợi và ích kỷ, chỉ biết đòi công, làm ơn để mong báo đáp, để kiếm lời, tìm tiếng khen, đòi biết ơn.

Ân sủng không tìm của thế tục hoặc công xá, chỉ mong được Chúa làm phần thưởng duy nhất, còn những nhu cầu trần thế, chỉ coi chúng là phương thế để đạt gia nghiệp muôn đời.

 

Tự phụ với khiêm tốn

Bẩm sinh thích lắm bạn hữu, thân thuộc. Tự hào là con dòng cháu giống. Cười với người sang, nịnh người giầu, vỗ tay khen đồng lõa.

Ân sủng yêu cả người thù ghét mình, không kiêu vì nhiều bạn, coi thường giống trọng dòng sang, có hãnh diện thì cũng chỉ hãnh diện khi tổ tiên nổi tiếng về nhân đức. Trọng bần khinh phú, thương giúp người vô tội hơn bọn quyền quý, vui cùng người chân thực hơn bọn xảo trá, luôn luôn khuyên người tốt thi đua việc thiện và bắt chước Chúa Kitô.

Bẩm sinh hay phàn nàn vì thiếu thốn và vất vả.

Ân sủng nhẫn nại chịu cảnh túng nghèo.

Bẩm sinh qui tất cả về mình : có tranh đấu, có biện luận cũng là vì mình.

Ân sủng quy tất cả về Chúa, nguồn mạch của muôn ơn. Không nhận gì là của mình, không kiêu hãnh phô trương gì, không tranh luận, không trọng ý mình hơn ý người, chỉ phú thác mọi tư tưởng, mọi sáng ý mặc Thượng Trí Chúa xét định.

Bẩm sinh ham biết những bí mật và tin tức, thích ra mắt quần chúng, thích vơ vét nhiều, thích được người biết tới và làm mọi việc để cầu tiếng khen.

Ân sủng không ưa tìm biết những mới lạ. Tất cả những điều đó chẳng qua chỉ là phục hồi một dĩ vãng đã chết, vì hạ giới có gì mới lạ, có gì vững chắc ! Nó chỉ tập hãm giác quan, tránh cái thỏa mãn phù phiếm và phô trương; khiêm tốn giấu ẩn những gì đáng khen, đáng trọng; tìm ích lợi và vinh danh Chúa trong mọi sự, mọi khoa học. Không thích mình được ca tụng, cũng như không thích những điều thuộc về mình, mà chỉ mong Chúa được vinh hiển vì mọi ơn lành Chúa ban đầy tràn, và ban vì một bác ái tinh thuần.

 

Ân sủng bổ khuyết và cải tạo bẩm sinh

Ân sủng là ánh sáng siêu nhiên, là đặc ân của Thiên Chúa, là dấu ấn những người được chọn và bảo chứng phần rỗi muôn đời. Từ đam mê trần tục nâng ta lên sùng mộ siêu nhiên, từ nhục thể biến ta thành tinh thần.

Bẩm sinh càng bị dẹp và khuất phục, ân sủng càng tuôn xuống đầy tràn và ngày ngày thăm viếng làm cho hình ảnh Thiên Chúa nổi dần trong tâm trí con người.

 

SUY NIỆM

Thánh Phaolô nói : trong ta có hai luật đối lập : luật xác thịt xui ta làm ác và luật lý trí, hợp tác với ân sủng, giúp ta tùng phục Thiên Chúa.

Đứng giữa hai sức mạnh tương phản, ta không biết mình sẽ nghiêng bên nào. Vì xác thịt kéo ta về phía trần tục cũng mạnh như ân sủng kéo ta về phía Thiên Chúa.

Thỏa mãn cả hai là không thể được, vì “không ai có thể phụng sự hai chủ”.

Tất cả còn do sự lựa chọn và thiện chí của ta. “Bí quyết của đời sống tinh thần hệ tại ở cuộc lựa chọn này” (Taulère).

Lạy Chúa ! Nhờ ơn Chúa soi sáng, con quyết chọn Chúa làm kỷ phần và gia nghiệp. Trần tục đối với con là địch thủ. Xin Chúa giúp con trung tín đến cùng.

by Tháng Một 26, 2021 Comments are Disabled Bí quyết sống khoẻ mạnh, Đèn soi lối, LỜI HAY Ý ĐẸP, Tâm Linh

GCG Q3-53 Ơn Chúa không ở chung với kẻ mê thế tục

Bỏ tất cả để tìm yên tĩnh

– Con ơi ! Ơn Cha quý lắm nhé ! Không thể chung lộn với ngoại vật và những an ủi dưới đất.

Muốn được tràn đầy ơn Cha, con phải bỏ đi tất cả những gì ngăn trở nó.

Hãy tìm nơi thanh vắng, hãy vui sống riêng mình với mình, đừng tìm chuyện vãn với ai, hãy cầu nguyện cho sốt sắng để giữ tinh thần thống hối và lương tâm trong sạch.

Hãy coi cả vũ trụ như không và hãy chuyên lo việc Chúa trước mọi việc bên ngoài.

Vì con không thể đồng thời chuyên lo về Cha và vui thỏa với những gì mau qua.

Phải xa cách họ hàng thân thuộc, phải vất bỏ mọi yên ủi thế tục ra khỏi lòng.

Thánh Phêrô tông đồ khuyên tín hữu Chúa Kitô sống ở đời, như “người cư ngụ, như khách du hành” (I Pet.2,11).

Một người hấp hối mà lòng không luyến tiếc một tình tứ gì ở đời, sẽ vững tin nơi Cha !

Nhưng một tinh thần bạc nhược làm gì hiểu được thế nào là một tâm hồn tận thoát và người tục lụy hiểu sao được giá trị sự thong dong của người nội tâm.

Nhưng nếu muốn nên người có tinh thần, cần phải thoát ly cả người xa lẫn người gần, và phải đề phòng chính mình hơn đề phòng người khác.

 

Tự thắng

Nếu con tự thắng được mình, con sẽ chế ngự dễ dàng mọi thứ khác.

Chiến thắng lớn nhất phải là toàn thắng chính mình.

Ai chế ngự được mình hoàn toàn đến nỗi giác quan triệt để tùng phục lý trí, lý trí tùng phục Chúa trong mọi sự, người ấy là người toàn thắng được mình và thống trị được trần tục.

Nếu con mong đạt tới điểm cao đó, cần phải can đảm bắt tay vào việc : Kề rìu vào gốc cây, chặt và tận diệt mọi tình yêu thầm kín và ngang trái, đang ràng buộc con với xác thịt, với ý riêng và với vật chất.

Từ thói xấu quá yêu mình, phát sinh hầu hết những điều cần phải tuyệt căn. Một khi đã thắng dẹp và diệt trừ được chúng, con sẽ được bình an đặc biệt và thanh thản ngay.

Nhưng ít ai cố gắng tự hủy và tận thoát. Vì thế họ còn tự giam hãm mình, tinh thần họ không bao giờ vươn cao hơn được.

Những ai muốn được thong dong đồng hành với Cha, người đó phải cầm hãm tất cả những khuynh hướng ngang trái, lố lăng và đừng luyến ái một tạo vật nào cách ích kỷ và bừa bãi nữa.

 

SUY NIỆM

Muốn giữ lòng khỏi quyến luyến tạo vật và bản thân :

– Ý chí phải siêu thoát, phải tự khử mọi của hữu hình bằng tinh thần thống hối.

– Tâm hồn phải giũ bỏ mọi cảm tình tự nhiên để Chúa có thể độc quyền ngự trị.

Thực hành thánh ý Chúa : bắt giác quan tùng phục lý trí, lý trí phục tùng Chúa Giêsu.

Lời Chúa : “Không ai có thể phụng sự hai chủ, vì họ sẽ yêu chủ này mà ghét bỏ chủ khác, quyến luyến chủ này mà khinh rẻ chủ kia”.

Lạy Chúa ! Khi chịu phép Thánh tẩy, con đã nguyền bỏ Satan và mọi vinh dự trần thế để phụng sự chỉ mình Chúa. Nhưng bao lần con đã lỗi lời thề đó ! Xin Chúa thương tái thiết trong tình yêu Chúa và ban ơn giúp con vững bước trong đường phụng sự. 

by Tháng Một 26, 2021 Comments are Disabled Bí quyết sống khoẻ mạnh, Đèn soi lối, LỜI HAY Ý ĐẸP, Tâm Linh

GCG Q3-52 Nghĩ mình đáng phạt hơn an ủi

Nghĩ mình không đáng được ủi an

– Lạy Chúa ! Con đâu đáng Chúa an ủi và viếng thăm linh hồn con : Chúa để con thiếu thốn và bị đọa đày là phải lắm.

Dầu nước mắt con chảy ra như nước biển, con cũng không đáng Chúa an ủi.

Đúng ra, con chỉ đáng roi Chúa nghiêm phạt, vì con xúc phạm đến Chúa nhiều, phạm nặng nề và phạm hầu đủ thứ tội.

Nhận định rõ như thế, con thấy con không đáng Chúa an ủi chút nào.

Nhưng Chúa, lạy Chúa từ bi, khoan hậu ! Chúa không muốn công trình của tay Chúa phải tan biến, để “biểu dương lượng từ bi sung mãn Chúa tràn xuống những thụ tạo được hưởng đức khoan dung” (Rom.11,23). Chúa đã thương an ủi tôi tớ Chúa quá điều con đáng và người trần không thể hiểu.

Vì những an ủi của Chúa không như những lời hứa suông của người đời.

 

Chỉ đáng hỏa ngục

Lạy Chúa ! Con đã làm gì để đáng Chúa cho dự phần an ủi trên trời.

Con không nhớ con đã làm được việc gì tốt, nhưng chắc chắn là con mau sai lỗi mà lại chậm sửa mình.

Sự thực là thế, con không thể chối cãi. Con mà nói khác đi chính Chúa sẽ đứng lên phản đối con và sẽ không còn ai bênh con được.

Vì tội lỗi con phạm, con chỉ đáng hỏa ngục và lửa đời đời.

Thú thực con chỉ đáng sỉ nhục, khinh dể và con không đáng kể vào số những người mến Chúa.

Và dầu khó nghe, con cũng thành thực tự tố cáo tội con, để được Chúa lân mẫn thứ tha.

 

Tinh thần thống hối

Tội lỗi như con, đáng khinh như con, con còn dám nói gì ?

Miệng con chỉ còn có thể nói : “Con đã lầm lỗi, lạy Chúa ! Con đã lỗi lầm, xin Chúa thứ tha”.

“Xin Chúa nguôi giận để con khóc lóc và đau đớn trước khi bước vào miền u tối bị bóng tử thần bao phủ” (Job.10,20).

Điều Chúa đòi trước hết từ một thủ phạm, một tội nhân khốn nạn, là một tâm hồn thống hối và tự hạ vì tội đã phạm.

Tinh thần thống hối thực và tâm hồn tự hạ sẽ đem lại hy vọng được tha thứ, trấn tĩnh được lương tâm xao xuyến, phục hồi được ân sủng đã mất, bênh đỡ người ta khỏi cơn thịnh nộ sắp tới, giải hòa Chúa với linh hồn thống hối bằng một cái hôn thánh thiện.

Lạy Chúa ! Tinh thần khiêm nhượng thống hối là một lễ vật đẹp lòng Chúa, ngào ngạt trước nhan Chúa hơn hương trầm thơm ngát.

Nó là thứ dầu thơm Chúa muốn cho đổ trên chân Chúa, vì “không bao giờ Chúa bỏ một tâm hồn thống hối và tự hạ” (Ps. 50, 39)

Đó là nơi ẩn náu khỏi sức tàn bạo của hung thần.

Đó là chỗ chỉnh lý và gột rửa tất cả những sai phạm và dơ bẩn.

 

SUY NIỆM

Hết mọi ơn là của Chúa : Chúa có thể ban cho người này hay cho người khác, ban lúc này mà không ban lúc khác, hay ban rồi lại cất lấy. Tất cả đều là quyền Chúa.

Thế sao ta phàn nàn, phẫn uất khi Chúa không ban hay chưa ban ơn cho ?

Phải chăng vì ta đã quá quen được chiều chuộng mà quên tình trạng cố hữu ! Sinh ra bởi tội và sống trong tội, kỷ phần của chúng ta là tội và hỏa ngục.

Vậy ta hãy nhận định rõ địa vị ta và cúi đầu lĩnh nhận mọi thử thách và vui chịu để đền tội đời này và xin Chúa thứ tha cho ta đời sau.

by Tháng Một 26, 2021 Comments are Disabled Bí quyết sống khoẻ mạnh, Đèn soi lối, LỜI HAY Ý ĐẸP, Tâm Linh

GCG Q3-51 Hãy làm việc nhỏ khi không thể làm việc lớn

Có lúc không thể suy gẫm

– Con ơi ! Không phải lúc nào con cũng có được tâm hồn sùng mộ nhân đức, hoặc ở mãi trong bậc nguyện gẫm cao siêu ! Nhưng, vì vốn yếu hèn, đôi khi con cũng phải hạ mình để làm những việc thấp kém; và dầu ngại, dầu chán con cũng phải mang ách của đời sống lầm than.

Bao lâu còn ở trong xác hay chết này, con còn bị phiền nhiễu và ách nặng vẫn đè trên tâm hồn con.

Đó chỉ là một nhu cầu tất nhiên : có thân xác, tất nhiên phải rên xiết dưới sức nặng của thân xác. Và con không thể chuyên mộ việc thiêng liêng và hướng về Chúa luôn được.

 

Làm việc và chờ Chúa đến

Lúc đó con nên trở lại với những việc bên ngoài : làm những việc tốt cho khuây khỏa. Hãy hết sức tin tưởng chờ Cha trở lại thăm viếng. Con hãy nhẫn nhục chịu đựng thời gian lưu trú này và tình trạng khô lạnh của tâm hồn, cho đến lúc Cha lại đến thăm và giải thoát con khỏi mọi ưu phiền.

Cha sẽ làm cho con yêu mọi vất vả và được an tĩnh trong tâm hồn.

Cha sẽ cho con hiểu ý nghĩa của Thánh Kinh và tâm hồn được cởi mở, con sẽ lại bắt đầu “chạy mau trên đường giới răn Cha” (Ps. 118, 32).

Và con sẽ nói : “Những đau khổ đời này không thấm vào đâu với vinh hiển ta sẽ được sau này trên thiên đàng” (Rom. 8, 18)

 

SUY NIỆM

Thánh thiện của các thánh trên trời khác với thánh thiện của người dưới đất.

Trên trời không có đau khổ, dưới đất đầy đau khổ. Trên trời mến Chúa và vui sống với Chúa, dưới đất mến Chúa trong khổ đau.

Đôi lúc Chúa cho ta được an ủi, có lúc để ta phải khô khan. Những lúc đó hãy bình tĩnh trở lại với công việc thường ngày dầu là những việc nhỏ nhặt.

“Ta hãy ngưỡng mộ những điều vĩ đại nhưng bằng lòng với những điều bé nhỏ” (Ponlevoy).

Lạy Chúa ! Con quyết tâm tận tụy với nghĩa vụ hàng ngày và trung thành cả trong những việc nhỏ mọn, để đáng Chúa ban ơn và cho được hưởng nước Chúa là nước của những người bé nhỏ. 

by Tháng Một 26, 2021 Comments are Disabled Bí quyết sống khoẻ mạnh, Đèn soi lối, LỜI HAY Ý ĐẸP, Tâm Linh

GCG Q 3-50 Gặp khổ sầu hãy tín thác vào Thiên Chúa

Mong được an ủi

– Lạy Thiên Chúa, lạy Cha rất thánh ! Xin chúc tụng Chúa bây giờ và mãi mãi, vì điều gì Chúa muốn, Chúa đã làm và điều gì Chúa làm cũng tốt.

Xin cho tôi tớ Chúa được vui mừng, không phải vui mừng với mình hay với ai khác mà chỉ với Chúa thôi, vì lạy Chúa ! Chính Chúa là hoan lạc, là hy vọng và phần thưởng cho con, Chúa là hạnh phúc và vinh hiển của con.

“Tôi tớ Chúa có gì mà không là do Chúa ban cho”
(I Cor. 4, 7), mặc dầu con không đáng.

Tất cả là của Chúa : cả điều Chúa đã cho đi cũng như điều Chúa đã thực hiện.

“Con túng nghèo và vất vả ngay từ lúc còn niên thiếu” (Ps.87, 16). Có lúc hồn con buồn muốn khóc, có lúc con xao xuyến vì dục tình khuấy phá.

Con mong được vui trong an bình. Con cầu xin thứ an bình của con cái Chúa, của những người được chính tay Chúa dưỡng nuôi trong ánh sáng an ủi.

Nếu Chúa cho được bình an, nếu Chúa đổ tràn ngập trên con niềm vui thánh thiện, linh hồn tôi tớ Chúa sẽ đầy hoan lạc và nhiệt tâm ca ngợi Chúa.

Nhưng nếu Chúa không ban, như Chúa đã thường làm, tôi tớ Chúa sẽ “không tài nào chu toàn được giới răn Chúa” (Ps.118, 32), mà quỳ gối đấm ngực vì không còn được như “lúc ánh sáng Chúa chiếu giãi trên đầu” (Job.29,3) và “ẩn dưới bóng Chúa” (Ps.16, 8), để tránh những tấn công của cám dỗ.

 

Đau khổ do Chúa tiền định

Lạy Chúa rất công bình và muôn đời đáng ca tụng ! Đã đến lúc Chúa thử thách tôi tớ Ngài.

Lạy Chúa khoan nhân ! Giờ đây tôi tớ Chúa phải chịu một vài đau khổ vì Chúa là phải lắm.

Lạy Chúa muôn đời khả kính ! Đây đã đến giờ Chúa định từ muôn thuở, giờ mà tôi tớ Chúa phải chịu áp đảo bên ngoài một thời gian, nhưng thâm tâm vẫn luôn sống với Chúa.

Tôi tớ Chúa cần bị khi dể, bị giày đạp, bị thua kém người đời, bị sầu héo, vì đau khổ và ưu tư một thời gian, để rồi phục sinh với Chúa trong ánh bình minh của một ngày mới, và được vinh sáng trên trời.

Lạy Chúa là Cha rất thánh ! Cha đã định thế, muốn thế và điều Cha truyền phải đem thi hành.

Được chịu đau khổ và nhục nhã ở đời vì lòng mến Chúa, chịu bao nhiêu lần và bởi bất cứ ai mặc ý Chúa muốn : đó là một hồng ân Chúa dành riêng cho những bạn yêu của Chúa.

Không gì xảy đến trên đời mà không do thánh ý và chương trình Chúa xe định và không có một lý do đích đáng.

“Lạy Chúa ! Chúa hạ con xuống, thực là ích lớn cho con, để con hiểu tỏ đức công bình Chúa” (Ps.118,71.2), và để con chừa hẳn tính kiêu ngạo và phô trương.

Phải nhuốc hổ, bẽ mặt là ích lợi cho con, để con đừng tìm người đời mà chỉ tìm Chúa an ủi cho.

Nhờ đó con học biết kính sợ lý đoán sâu dày của Chúa. Lạy Chúa ! Vì Chúa thử thách cả người lành lẫn kẻ dữ; nhưng lúc nào Chúa cũng công bình, chính trực.

Con cảm tạ Chúa, lạy Chúa ! Vì Chúa đã không thứ tha con mà còn dùng roi đánh nát mình con, chất nặng đau khổ trên con và lấy gian nan vây bọc con cả trong lẫn ngoài.

 

Đau khổ sửa trị ta

Khắp gầm trời, không gì an ủi được con ngoài Chúa. Lạy Chúa Trời con ! Chúa là y sĩ trên trời xuống chữa bệnh linh hồn, “Chúa đánh bị thương rồi lại chữa khỏi, Chúa đem xuống hỏa ngục rồi lại đem lên” (Tob. 13).

“Con thuộc quyền Chúa và Chúa dùng roi để sửa dạy con” (Ps. 17, 36).

Vâng, lạy Chúa là Cha lân ái ! Con đây ở trong tay Cha, con cúi đầu chịu roi Cha sửa dạy.

Cha hãy đánh vào lưng, vào cổ con, để uốn tính ngang tàng con theo ý Cha.

Cha hãy làm như Cha thường quen làm, để con thành một đồ đệ khiêm tốn và thảo hiền, biết tùng phục mọi huấn lệnh Cha.

Con hiến toàn thân con và mọi sự thuộc về con cho Cha để Cha sửa dạy. Con thà chịu sửa phạt đời này còn hơn chịu thiêu đốt đời sau.

Cha biết tất cả và biết rõ từng việc : không có gì trong lương tâm người ta mà giấu được Cha.

Cha biết mọi việc trước khi nó xảy đến. Cha không cần phải ai báo cáo hay trình bày những gì xảy ra trên mặt đất.

Cha biết điều gì lợi có thể giúp con tiến bộ, và Cha biết đau khổ giúp thiêu hủy những cáu ghét của thói hư.

Cha hãy định đoạt về con mặc thánh ý Cha và đời sống con không còn ai biết rõ hơn Cha, xin Cha đừng từ bỏ nó.

Đau khổ giúp thánh hóa

Lạy Chúa ! Xin dạy con biết điều con phải biết, yêu điều con phải yêu, khen điều đẹp ý Chúa hơn cả, chuộng điều Chúa chuộng và khinh điều Chúa khinh.

“Đừng để con xét đoán theo xác thịt, đừng để con quyết định theo lời nói của người ngây dại” (Is.11,3) một hãy giúp con phân biệt rõ điều hữu hình với điều thiêng liêng, và luôn luôn tìm điều đẹp ý Chúa trên hết.

Giác quan người ta rất hay lầm khi xét đoán. Những người sùng bái đời cũng thế, vì chỉ biết yêu cái trước mắt.

Được người khác tôn trọng, có vì thế mà khá hơn đâu !

Và khi người này tâng bốc người khác : đó là người nói dối đánh lừa người nói dối, người phô trương đánh lừa người phô trương, người mù dắt người mù, bệnh chữa bệnh, thực ra lời khen đó chẳng qua chỉ là mai mỉa.

Vì như thánh Phanxicô nói : “Trước mắt con, người ta thế nào, người ta vẫn chỉ là thế, không hơn không kém”.

 

SUY NIỆM

Đôi lúc hình như Chúa bỏ ta : không một an ủi, không một hứng thú, không một tia sáng ! Những cám dỗ, thử thách vây bọc quanh ta ! Ta sắp thất vọng !

Chúng ta buồn vì những lúc như thế. Nhưng chính Chúa Giêsu cũng không thoát được cảnh đày đọa tinh thần ấy, đã phải thốt lên : “Lạy Cha, sao nỡ bỏ con ?”

Chúa muốn thế để thử lòng tin tưởng và đức kính ái của ta. Chính lúc đó là lúc ta lập được nhiều công và nên giống Chúa Kitô hơn hết. Những lúc đó ta phải bình tĩnh cúi đầu chịu roi Chúa đánh cho đến khi cơn thử thách qua, và ta đừng quên nói như Chúa Giêsu :

“Lạy Cha, con xin vui nhận và uống cạn chén đắng này như Cha muốn… Xin đừng theo ý Con một theo Cha… Con phó linh hồn ở tay Cha”.

by Tháng Một 26, 2021 Comments are Disabled Bí quyết sống khoẻ mạnh, Đèn soi lối, LỜI HAY Ý ĐẸP, Tâm Linh

GCG Q3-49 Phải khao khát và tìm Nước Trời

Ao ước thiết tha

– Con ơi ! Lúc nào mà tâm hồn con thao thức, ước ao được hạnh phúc thiên đàng và mong mỏi thoát ly lao tù thân xác, để được chiêm ngưỡng vinh quang Cha, vinh quang không pha một vệt tối, lúc đó con hãy mở rộng lòng ra và thành tâm đón cảm hứng đó.

Con hãy hết lòng cảm tạ Chúa nhân lành đã hậu đãi con; đã âu yếm viếng thăm con, nâng con lên cách mạnh mẽ để thân xác con không ghì con xuống được.

Tất cả những sự việc đó không phải do sáng kiến hay sức cố gắng mà được, mà chỉ do ơn Chúa thương đoái nhìn con, cốt để con thêm đạo đức và khiêm nhượng mà chuẩn bị sẵn sàng để lại chiến đấu, và liên kết chặt chẽ với Cha, quyết tâm phụng thờ Cha.

 

Ao ước trong sạch

Con ơi ! Lửa bao giờ chả nóng, mà đã có lửa tất có khói.

Vì thế mà nhiều người khao khát Nước Trời, nhưng lòng vẫn bịn rịn với xác thịt đấy.

Cũng vì thế mà điều họ nài xin Chúa, họ lại không chịu làm vì vinh danh Chúa.

Con thường ao ước như thế đấy, nhưng vẫn chưa thoát được những quyến rũ của xác thịt.

Vì, phàm cái gì có pha tư lợi vào thì sao mà trong sạch, mà hoàn hảo ?

Con hãy xin, mà đừng xin điều vừa ý, lợi cho mình, nhưng phải xin điều đẹp lòng Cha và làm vinh danh Cha. Vì giả như con sáng suốt đủ, con sẽ phải đặt ý Cha lên trên ý con và trên tất cả những gì người ta có thể ước muốn.

Cha biết điều con ao ước và Cha nghe thấy tiếng lòng con than thở.

Con muốn ngay ở đời này được hưởng tự do vinh phúc của con cái Chúa. Con mê Thiên đàng, quê hương bất diệt. Nhưng chưa đến lúc đâu, con còn đang trong giai đoạn chiến đấu, lao lực và thử thách kia mà !

Con ao ước được no thỏa điều tuyệt hảo, nhưng hiện giờ chưa thể được.

Lời Chúa : “Chính Cha đây, hãy chờ Cha cho đến khi nước Thiên Chúa đến”.

Con còn phải chịu thử thách và luyện lọc đã.

Đôi lúc con cũng được an ủi, nhưng chưa thể được no nê thỏa mãn.

 

Thử thách khá nặng nề

“Hãy cứng cáp và can đảm” (Deut 31,7) để làm cũng như để chịu những điều trái ý.

“Con phải mặc lấy người mới, phải biến người cũ thành người mới” (Ep. 4, 24).

Thường khi điều không muốn làm, con lại phải làm, và điều muốn làm, con lại không được làm.

Người khác cầu được ước thấy, điều con mong ước lại không được !

Người khác nói có người nghe. Con nói người ta không đếm xỉa.

Người khác xin gì được nấy. Con xin gì cũng bị từ chối!

Người khác được hoan nghênh nhiệt liệt, còn con lại bị quên lãng.

Người khác được trao hết công tác này, chức vụ kia. Còn con bị coi là thừa !

Như vậy tự nhiên cũng đáng buồn, nhưng nếu biết chịu đựng sẽ có lợi vô cùng.

Chính nhờ những cái khổ đó và ngàn vạn điều tương tự, mà những tôi trung Chúa biết tự thoát ly, tự xả thân ở mức độ nào.

Không lúc nào con cần tự diệt bằng lúc phải xem, phải chịu những trái ý, nhất là khi phải vâng làm những điều không hợp, không lợi cho con.

Là người dưới, dĩ nhiên không khi nào con dám phản đối người trên, nhưng lúc phải theo ý người khác mà bỏ hẳn ý mình, tất nhiên con cảm thấy khó chịu chứ !

 

 

Nhưng phần thưởng lại vô cùng

Con ơi ! Hãy nghĩ đến kết quả của việc con làm. Hãy nghĩ đến thời hạn công tác chóng qua mà phần thưởng lại vô cùng vĩ đại. Như thế, thay vì nặng nhọc, đức nhẫn nhục của con sẽ đem lại cho con rất nhiều an ủi.

Đấy con xem, chỉ vui lòng bỏ ý riêng một lúc mà được thỏa mãn muôn đời trên thiên đàng.

Ở đó, con sẽ được mọi điều con đang ao ước và có thể ao ước.

Ở đó, con sẽ được dư dật mọi thứ mà không khi nào sợ mất.

Ở đó, ý con bao giờ cũng hòa nhịp với ý Cha, con sẽ không ao ước gì ngoài Cha hay điều gì riêng cho con.

Ở đó, chẳng ai kháng cự con, chẳng ai phàn nàn về con, không ai ngăn trở, ngược đãi con, nhưng con sẽ cầu được ước thấy, và mọi nguyện vọng của con sẽ được thỏa mãn.

Ở đó, Cha sẽ trả vinh hiển bù lại những nhục nhã con chịu, trả danh dự cho nước mắt đã chảy, và thay vì chỗ thấp hèn, con sẽ được ngồi trên ngai trong thế giới vĩnh hằng.

Ở đó, sẽ rạng ngời công hiệu của vâng lời. Người hãm mình sẽ được vui sướng và người khiêm tốn phục tùng sẽ được triều thiên vinh hiển.

 

Khiêm tốn phục tùng

Vậy, giờ đây con hãy phục tùng mọi người cho khiêm tốn và đừng bận tâm xét hỏi, ai truyền lệnh này lệnh kia.

Mà nếu ai xin con hay muốn con làm việc gì dù là người trên, người bằng vai hay người dưới, con cũng hãy vui nhận tất cả và thực tâm thi hành.

Mặc ai so đo chuyện này chuyện khác, mặc ai tự hào việc kia việc nọ, mặc ai được ngàn vạn tiếng khen. Phần con hãy vui mừng không phải vì bất cứ một phù vân nào, nhưng chỉ vui vì đã khinh mình, đã đẹp lòng Chúa và làm vinh danh một mình Chúa.

Điều con phải mong muốn là dẫu con sống, dẫu con chết, lúc nào Chúa cũng được vinh hiển nơi con.

 

SUY NIỆM

“Giữa dòng nước lũ trần gian, một cánh tay lân tuất đã từ cao quăng xuống một thang dây hy vọng, nó kéo dần lên khỏi nước đau khổ và đưa lên trời những ai bám chặt vào đó” (Thánh Kysôtômô).

Phải, khi còn tại thế, chúng ta chưa được hưởng thiên đàng thực thụ, nhưng chỉ hưởng trong hy vọng.

Những an ủi Chúa ban chính là để phấn khích ta và đau khổ là để thử thách và tôi luyện hy vọng của ta.

Vì ai hy vọng vững chắc tới cùng sẽ được cứu rỗi.

Lạy Chúa ! Con mong xác thịt nầy mau tan rã, để con chóng được hưởng thiên đàng con mong đợi. Con hy vọng ở Chúa và đời đời con sẽ không phải xấu hổ.

by Tháng Một 26, 2021 Comments are Disabled Bí quyết sống khoẻ mạnh, Đèn soi lối, LỜI HAY Ý ĐẸP, Tâm Linh

GCG Q3-48 Hạnh phúc đời sau với đau khổ đời này

Hướng về trời

– Ôi ! Cung điện diễm phúc của Đấng Chí Thánh ! Ôi ! Ngày vinh quang muôn đời ! Ngày bất tận, ngày chân lý tuyệt đối lên ngôi, ngày hạnh phúc muôn thuở và an bình vĩnh cửu, ngày không bao giờ tàn !

Ôi ! Ước chi ngày đó chấm dứt tất cả những gì là thời gian !

Ngày vinh quang muôn đời cho các Thánh, nhưng người dương thế chỉ được phản ánh mờ mờ.

Những công dân của nước Trời đã hiểu thấu cái vinh phúc của ngày đó, còn lũ con cháu Evà, trong nơi đày ải khóc lóc, chỉ than vãn những ngày đắng cay và buồn thảm của trần gian.

 

Sống lưu đày

Những ngày sống ở đời là những ngày ngắn ngủi và éo le, đầy đau khổ và ưu phiền.

Con người bị nhơ vì tội lỗi, trăng trói vì thói hư, xao xuyến vì sợ sệt, sầu héo vì lắng lo, bối rối vì thắc mắc, phiền lụy vì phù vân, ám ảnh bởi lầm lạc, nặng nề vì vất vả, vẩn đục vì cám dỗ, ngả nghiêng vì khoái cảm, khổ sở vì thiếu thốn.

Ôi ! Bao giờ tấm thảm kịch đó mới hạ màn ? Bao giờ con mới thoát ly được ách nô lệ của thói hư.

Lạy Chúa ! Khi nào con mới được hân hạnh chỉ nhớ đến một mình Chúa ? Bao giờ con mới được vui thỏa trong Chúa ?

Bao giờ con mới giũ bỏ được mọi xiềng xích mà hưởng tự do thực ? Bao giờ mới thoát ly được mọi áp bức của ác thần và thân xác ?

Bao giờ con mới được bình an, ổn định và vinh hiển vững chắc ? Bình an trong cũng như ngoài, bình an khắp tư bề.

Ôi ! Chúa Giêsu lân ái, bao giờ con mới được hưởng nhan Chúa ? Bao giờ con mới được chiêm ngưỡng vinh hiển Chúa ? Bao giờ Chúa mới là tất cả cho con ?

Ôi ! Bao giờ con mới được ở với Chúa trong nước Chúa, nước “mà từ đời đời Chúa đã sắm để cho các kẻ Chúa yêu” (Mt. 15, 34).

Chiến đến lúc quyết liệt

Con đang bị hất hủi, nghèo khổ và đọa đày trong đất kẻ thù, nơi mà con phải chiến đấu liên lỉ và khốn khó cùng cực.

Xin Chúa an ủi con trong cảnh lưu đày và xoa dịu vết thương của con, vì lòng con thật tình ao ước và ngưỡng mộ Chúa.

Tất cả những gì đời cung hiến để an ủi con, đã trở nên gánh nặng cho con.

Con ao ước hưởng được Chúa cho thân thiết, nhưng con vẫn không gặp Chúa.

Con muốn lưu luyến những của trên trời, nhưng vật chất trần gian và thói hư lăng loàn vẫn ghì con xuống.

Lý trí trong con muốn thống trị cả, nhưng xác thịt lại kiềm chế con !

Con thật đốn kiếp ! Chính con đã chống lại con ! “Chính con đã làm khó dễ cho mình” (Job.7,20). Tinh thần muốn lên nhưng nhục thể lại đòi xuống !

 

Xác thịt quấy nhiễu

Trời ! Con khổ tâm quá ! Trong lúc trí con gẫm suy những sự trên trời, thì những cái dưới đất cứ đàn lũ kéo đến khuấy khuất giờ kinh nguyện con.

“Lạy Chúa ! Xin đừng lảng xa con và trong cơn nghĩa nộ, xin đừng bỏ tôi tớ” (Ps.70, 12) Chúa hãy tha xét mà đánh tan những tư tưởng đó đi. Hãy phóng tên để xua đuổi những tà ma quấy phá.

Xin hướng giác quan con về Chúa, xin cho con quên tất cả sự vật đời này. Xin giúp con từ bỏ và coi khinh những hình ảnh của thói xấu.

Chân lý bất diệt ! Hãy đến giúp con để con đừng cảm xúc vì một ảo ảnh nào.

Hương vị của trời hãy xuống trong con và xua đuổi mọi nhơ nhớp khỏi nhan Chúa.

 

Tâm hồn xao xuyến

Chúa hãy tha thứ và khoan hồng cho những lần con chia trí trong giờ kinh nguyện.

Vâng, con thú thực con chia trí như vậy là thường.

Nhiều lúc xác đứng ngồi một nơi, mà tâm hồn con ngao du tận đâu đâu. Con nghĩ đến đâu, trí lòng con ở đó.

Điều con yêu thích ở đâu, đầu óc con cũng bay tới đó.

Sự gì tự nhiên con thích, vật gì đã dùng quen, là con hay nghĩ đến nhất.

Chính vì thế mà : lạy Chúa chân lý ! Chúa đã bảo rõ : “Của cải con ở đâu, lòng con cũng ở đấy” (Mt. 6, 21).

Nếu con mến Trời, con sẽ thích nghĩ đến những sự trên Trời.

Nếu con quyến luyến thế tục, con sẽ chạy theo những thú vui thế tục và phản kháng những ai chống đối thế tục.

Nếu con yêu nhục thể, con sẽ tưởng đến những gì là nhục thể.

Nếu con chuộng tinh thần, con sẽ thường nghĩ đến những gì là tinh thần.

Tóm lại bất cứ con thích cái gì, y kỳ con hay nói và thích nghe nói về cái đó, và khi về nhà cũng chỉ tưởng nhớ đến nó mãi.

Lạy Chúa ! Thực hạnh phúc cho những ai vì Chúa mà khước từ mọi tạo vật; cự tuyệt thú tính và lấy tinh thần đạo đức mà đóng đanh nhục thể, để lương tâm được thanh thản mà dâng lên Chúa một lời nguyện trong sạch, và hoàn toàn thoát ly mọi của đời để được hiệp hoan cùng ca đoàn các Thiên thần.

 

SUY NIỆM

“Chúa Kitô phải đau khổ rồi mới được vinh hiển”

Nước Trời ! Nơi an nghỉ của các Thánh và là nơi ngưỡng mộ của mọi tâm hồn.

Nhưng với chúng ta cũng như các Thánh, thiên đàng chỉ là một phần thưởng sau chiến thắng : “Nước Trời phải chiến đấu mới vào được”.

Nhẫn nhục chịu đau khổ, đó là một cách vững chắc nhất để bảo đảm được nước Thiên đàng.

Lạy Chúa ! Chúa đã nói : “Hạnh phúc cho người bị bắt bớ, vì nước Trời là của họ”. Xin Chúa giúp con vững chân bước theo đường Chúa để đáng theo Chúa vào hưởng vinh phúc muôn đời.

by Tháng Một 26, 2021 Comments are Disabled Bí quyết sống khoẻ mạnh, Đèn soi lối, LỜI HAY Ý ĐẸP, Tâm Linh

GCG Q3- 47 Muốn được giải thoát phai chịu khó

Đau khổ chóng qua

– Con ơi ! Đừng nao núng trong công việc đã khởi công vì Cha, cũng đừng thất đảm vì đau khổ ! Trái lại trước mọi biến cố, con hãy nhớ lời Cha hứa mà tự phấn chấn và an ủi.

Cha có đủ phương tiện để thưởng con một phần thưởng không đo lường được.

Không phải con sẽ sống mãi trên đời mà chịu vất vả, con cũng sẽ không phải đau đớn dằn vặt mãi đâu.

Rán chịu chút nữa, con sẽ thấy những đau khổ kết liễu.

Sẽ đến lúc hết vất vả, hết xao xuyến.

Tất cả mọi cái mau qua đều kém giá trị và ít lâu bền.

Con hãy cứ tiếp tục làm việc con đang làm, hãy làm cho trung tín trong vườn nho Cha và chính Cha sẽ nên phần thưởng cho con.

Con hãy viết, hãy đọc, hãy hát, hãy than, thinh lặng, cầu nguyện, nhẫn nại, chịu đựng mọi ngược đãi. Muốn sống muôn đời phải chiến đấu như thế và hơn nữa.

Phần thưởng vô hạn

Một ngày kia con sẽ được bình an : ngày đó duy mình Chúa biết. Lúc đó sẽ không có ngày và đêm như ở đời hiện tại, nhưng sẽ sáng vĩnh viễn, sáng vô hạn. Bình an tồn tại và nghỉ ngơi vững chắc.

Lúc đó con sẽ không còn nói : “Ai sẽ cứu tôi khỏi xác phàm này” (Rom. 7, 24).

Con cũng đừng than : “Khổ ! Lưu đày mãi không chấm dứt” (Ps.119, 6)

Vì lúc đó sẽ không còn chết và sự sống sẽ là sống hoàn bị, không còn áy náy, mà sẽ hoàn toàn hoan lạc, hiệp hoan êm dịu và vinh hiển.

 

Trời là vinh phúc hoàn hảo

Này, nếu con thấy được triều thiên bất diệt của các Thánh trên trời, nếu con thấy vinh quang của những người mà xưa kia đời cho là đáng khinh và không đáng sống, không đáng hưởng, hẳn con sẽ hạ mình sát đất và thích tùng phục mọi người hơn là cai trị một người. Con sẽ không thèm những ngày vui sống ở đời, một sẽ thích chịu đau khổ vì Chúa, và giá phải kể vào số những người bị đời khinh, con lại cho là đại lợi.

Nếu con cảm thấy rõ như thế, nếu con thâm tín sâu xa được thế, chắc con sẽ không dám phàn nàn nửa lời.

Có gì nặng nhọc mà con không muốn chịu để được sống muôn đời !

Được, hay mất nước Thiên đàng không phải chuyện thường đâu !

Con hãy ngước nhìn Trời, Cha đây với toàn thể các Thánh của Chúa Cha. Các Ngài đã chiến cuộc đại chiến ở đời, giờ đây các Ngài vui thỏa, giờ đây các Ngài được an ủi, giờ đây các Ngài không còn phải sợ sệt, giờ đây các Ngài đang an nghỉ và ở với Cha đến muôn đời trong nước Đức Chúa Cha.

 

SUY NIỆM

“Những đau khổ đời hiện tại làm cho ta nên cao thượng và đem lại cho ta một vinh hiển bất diệt”. Chính vì thế, ta thường nghe nói : trong đau khổ tiềm ẩn ơn giải thoát.

Chúa không muốn ta phải tìm những đau khổ lớn lao. Những đau khổ cần phải có đức anh hùng mới chịu nổi. Chúa chỉ muốn ta vui chịu cho nhẫn nhục những đau khổ thường ngày.

Để đau khổ ta chịu có tiềm năng giải thoát, ta hãy hiệp nó với những đau khổ của Chúa Kitô và nói như Thánh Phaolô : “Tôi hoàn tất điều còn thiếu trong cuộc Tử nạn của Chúa Kitô”.

Lạy Chúa ! Con vui nhận mọi khổ giá Chúa trao cho và vác đi theo chân Chúa. Xin Chúa ban nghị lực để con vác tới cùng và chết với Chúa trên núi Cavariô của chức vụ con.

by Tháng Một 26, 2021 Comments are Disabled Bí quyết sống khoẻ mạnh, Đèn soi lối, LỜI HAY Ý ĐẸP, Tâm Linh

GCG Q3-46 Tin tưởng ở Chúa những khi bị chỉ trích

Phàn nàn là thiếu khiêm tốn

– Con ơi ! Cứ vững tâm và tin tưởng nơi Cha.

Lời nói là chi nếu không chỉ là âm vang ! Nó thoảng trên không mà không xuyên được núi đá.

Con có lỗi ư ? Con hãy quyết tâm tu sửa.

Lương tâm con không trách gì con ư ? Con cũng hãy cứ vui chịu thử thách vì lòng mến Chúa.

Nếu chưa có sức chịu những tra tấn gắt gao, ít ra con hãy vui chịu những lời chỉ trích nhẹ.

Tại đâu những cái tầm thường như vậy mà cũng vò nát được tâm can con ? Không phải ư, tại con còn nuối xác và quá bận tâm đến miệng đời ?

Vì sợ người ta khinh mà con không muốn bị bác bỏ và cố tìm lẽ chữa mình để che đậy.

Con hãy kiểm tra con kỹ hơn và con sẽ thấy đời còn nằm vùng trong con: đời là cái tham vọng muốn thỏa ý đời.

Nếu con còn sợ hèn kém và xấu hổ vì lỗi con, quả con chưa khiêm tốn thực, chưa chết hẳn cho đời và đời chưa bị đóng đanh cho con.

Hãy nghe Cha, và con sẽ bớt khổ vì dư luận người đời.

Dẫu rằng người ta nói về con tất cả những cái mà lòng hiểm độc nhất của người đời có thể bịa ra được, tất cả những cái đó đã làm gì được con, nếu con chỉ coi nó như cái rác, mà không thèm để ý tới ? Nó có nhổ được một sợi tóc của con chăng ?

 

Phàn nàn là thiếu tin tưởng

Người thiếu tinh thần nội tâm và không nhớ Chúa hiện diện, dễ bị chấn động vì một lời chê bai.

Trái lại, ai tin ở Cha và không cố chấp theo ý riêng, người đó không sợ gì người đời.

Chính Cha mới là người phải xét đoán : không gì bí mật mà dấu được Cha, Cha biết mọi sự xảy đến thế nào và phân biệt rõ bên nguyên bên bị.

Lời dị nghị ấy do Cha muốn. Tai ương ấy Cha cho phép xảy đến, “hầu tỏ lộ những thầm kín của bao lòng người” (Lc. 11, 35).

Chính Cha sẽ xét cả người có tội lẫn người vô tội. Nhưng Cha lại muốn dùng một lý đoán mầu nhiệm để thử cả hai trước.

Chứng của người đời hay lầm lẫn. Lý đoán Cha rất chính trực, nó sẽ tồn tại và không bao giờ lay chuyển được.

Thường nó còn bí ẩn và ít ai thấu được tường tận, nhưng nó không lầm và không thể lầm, mặc dầu nó bị mắt đời phủ nhận.

Vậy xét đoán gì, con hãy đến với Cha và đừng bao giờ khư khư ở ý riêng mình.

“Người công chính không xao xuyến trước mọi biến cố Chúa cho xảy đến” (Prov. 12, 20).

Dầu phải vu khống, họ cũng ít quan tâm. Có người bào chữa lý sự, họ cũng chẳng vội mừng.

Vì họ biết rõ Cha thấu tâm can. Cha không xét theo ngoại diện và hình thức.

Thường khi cái trước mắt người đời là đáng khen, với Cha lại đáng chê đấy !

 

Tín nhiệm ở Chúa

– Lạy Chúa, Thẩm phán chí công, uy lực nhưng nhân hiền ! Chúa biết rõ người đời yếu hèn và tội lỗi. Chúa hãy là sức mạnh con và là niềm tin tưởng của con. Vì lương tâm con không đủ minh chứng cho con.

Chúa biết điều con không biết : thế nên con phải cúi nhận tất cả lời kêu trách và chịu cho vui lòng.

Xin Chúa khoan dung tha thứ cho những lần con không làm được như thế và thêm ơn để con nhẫn nhục hơn.

Con thà cậy nhờ lượng đại từ bi Chúa để được ơn tha thứ, hơn là gàn tưởng mình vô tội để che đậy một lương tâm mờ ám.

Dầu không thấy mình có lỗi, con cũng không vì đó mà tự minh oan được, vì “nếu không được Chúa khoan dung, chẳng ai đáng gọi là công chính trước mặt Chúa” (Ps.142,2).

 

SUY NIỆM

Bị chê, tự nhiên ai cũng khó chịu. Nhưng điều cần nhất là đừng nuôi và chiều theo cái khó chịu đó. Để được thế :

– Đừng nghĩ ngợi, đừng tìm chê lại hay báo thù người chê mình.

– Vui chịu theo gương Chúa và dâng mọi đau khổ, nhục nhã cho Chúa.

– Xử lại tử tế, nói và làm ơn, nếu có thể. Đó là khiêm nhượng thật.

Lời Chúa : “Hạnh phúc lớn cho chúng con nếu người ta mai mỉa, hành xích và vu khống cho chúng con những điều xấu, chúng con hãy vui mừng và sung sướng vì phần thưởng chúng con ở trên trời rất trọng đại”.

Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể ! Chúa nghĩ thế nào về con? Chúa sẽ đoán xử và lên án con thế nào trong ngày công phán ! Xin Chúa giúp con lợi dụng những đau khổ nhục nhã đời này mà đền tội, để khỏi đền trong muôn thuở. 

by Tháng Một 26, 2021 Comments are Disabled Bí quyết sống khoẻ mạnh, Đèn soi lối, LỜI HAY Ý ĐẸP, Tâm Linh

GCG Q3-45 Cẩn thủ trong tư tưởng và lời nói

Đừng tin ở người đời

– “Lạy Chúa ! Xin đến giúp con lúc nguy cơ, vì người đời không cứu được con” (Ps. 59,13).

Thường những người mà con tin tưởng hơn hết, lại là những người thất tín với con trước nhất : còn người mà con không ngờ, lại là người trung thành với con hơn cả !

Đặt tin tưởng nơi người đời là phù ảo. Nhưng, lạy Thiên Chúa của con ! Chúa là phần rỗi của những người ngay chính.

Lạy Chúa ! Xin chúc tụng Chúa trong mọi sự xảy đến cho con.

Chúng con yếu đuối và bất nhẫn, chúng con lầm lẫn và thay đổi như chong chóng.

Ai là người tỉnh táo và cẩn thủ đến nỗi không bị lầm lẫn, không lúng túng bao giờ !

Nhưng lạy Chúa ! Người tin tưởng ở Chúa và tâm hồn đơn thành tìm Chúa, họ không dễ sa sẩy quá vậy.

Mà giả sử họ lâm nguy, dầu bí kế đến đâu, Chúa cũng đến cứu và yên ủi họ ngay. Vì không khi nào Chúa bỏ rơi người trông cậy Chúa !

Thực hiếm có người bạn trung tín biết khăng khít với người yêu trong tất cả mọi rủi ro như Chúa trung tín khăng khít với con.

Lạy Chúa ! Duy có Chúa là trung tín trong mọi sự và ngoài Chúa không tìm đâu ra.

Chắc phải có ơn linh cảm, thánh nữ Agata mới nói được câu này : “Lòng trí tôi nằm sâu chôn chặt trong Chúa Kitô”.

Nếu con được như thế, chắc con sẽ không đến nỗi hay sợ người đời, và lời châm chọc mai mỉa chả dễ chấn động nổi con.

Ai dự bị được tất cả, ai ngăn ngừa hết được những điều bất ưng ào đến.

Nếu điều ta biết trước còn hại được ta, thì điều bất ngờ xảy đến ta thoát được ư ?

Nhưng khốn nạn ! Sao con không đề phòng cẩn thận hơn ? Sao con còn quá dễ tin người đời ?

Là vì chúng con cũng chỉ là người như ai, cũng yếu dòn như bất cứ ai khác, mặc dầu có người tin tưởng và cho chúng con là thiên thần.

 

Chỉ tin ở Chúa

Lạy Chúa, con sẽ tin ai ? Con sẽ tin ai mà không tin ở Chúa ?

Chúa chính là chân lý, Chúa không lừa dối ai, cũng không ai lừa được Chúa.

Trái lại “Người đời ai cũng dối trá” (Ps.115) yếu hèn, bất nhẫn, dễ sai suyễn, nhất là trong lời nói, đến nỗi dầu lời nói có vẻ thành thực cũng chưa dễ tin ngay được.

Thực lời Chúa dạy chúng con : “Phải dè dặt với người đời !” là lời chí lý. Vì “thù địch ở ngay trong số người nhà con” và “có ai bảo : Đấng Kitô ở đây hay ở kia, cũng đừng vội tin” (Mt. 10, 17).

Con đã gặp, nên đã có kinh nghiệm. Hy vọng kinh nghiệm này sẽ giúp con cẩn thủ hơn, chứ đừng làm con ngớ ngẩn thêm.

Có người khuyên con : “Hãy cẩn ngôn : điều tôi nói anh hãy giữ bí mật”. Thế rồi trong lúc con giữ kín và tưởng là còn bí mật, thì chính họ đã không giữ nổi cái họ bắt con giữ, và đồng thời họ đã tố giác con, họ tự tố giác rồi biến mất.

Lạy Chúa ! Xin giữ gìn con khỏi những người điêu ngoa và bừa bãi. Đừng để con sa vào tay họ, cũng đừng để con bắt chước họ.

Xin Chúa đặt trên miệng con những lời chân thực vững chắc và đừng để lưỡi con nói lời xảo trá.

Con sẽ cẩn thận để khỏi sai phạm điều con không muốn chịu nơi người khác.

Xa lánh người đời

Hạnh phúc và bình an nhất là đừng nói về người khác. Đừng bạ tin, bạ nói. Chỉ tâm sự với ít người. Lúc nào cũng tìm Chúa để chứng cho lòng mình, đừng buông theo làn gió dư luận, một chỉ mong sao mọi sự trong ngoài được thành tựu theo ý Chúa.

Muốn bảo tồn ơn trời, không gì chắc bằng tránh những cái diêm dúa trước mắt người đời. Đừng tìm kiếm những gì gợi tiếng khen, một lo tìm những điều giúp ta tu sửa và thêm sốt sắng.

Bao người đã phải tai hại vì được người ta biết và khen nhân đức sớm quá.

Trái lại bao người đã được ích lớn vì đã giấu kín được ơn Chúa đang khi còn sống ở đời. Vì đời sống chẳng qua chỉ là một cơn cám dỗ liên lỉ, và một trường kỳ chiến đấu.

 

SUY NIỆM

“Cắm sâu chôn chặt trong Chúa” là :

– Chỉ tin cậy một mình Chúa hơn tin lời người thế tục.

– Chuộng ơn nghĩa và tình yêu Chúa hơn tình bè bạn thế tục.

– Bàn bạc với Chúa trong thâm tâm, chạy đến cùng Chúa trong mọi lúc.

Lời Thánh Phanxicô Xaviê : “Phải xử với bạn thân nhất như thế ngày mai họ sẽ là thù mình”.

Lạy Chúa ! Duy có Chúa là không bao giờ bỏ những người kính mến và cậy trông Chúa, Chúa hằng ở bên để yên ủi và nâng đỡ họ. Xin Chúa cho con được mến Chúa trên hết. 

by Tháng Một 26, 2021 Comments are Disabled Bí quyết sống khoẻ mạnh, Đèn soi lối, LỜI HAY Ý ĐẸP, Tâm Linh