Đèn soi lối

Gương Chúa Giêsu Quyển 1- Suy gẫm cái chết

23. Suy gẫm cái chết

Bạn chả còn sống bao lâu nữa: hãy xem mình đã sẵn sàng chưa?
Con người hôm nay còn sống, mai đã biến mất.
Họ chết đi khuất mắt để rồi cũng phai lạt khỏi trí lòng.
Điên dại, cứng cỏi thay lòng người! Chỉ biết nghĩ đến hiện tại mà không biết dự phòng tương lai!
Trong mọi hành động, mọi ý nghĩ, Bạn hãy xử như thể Bạn sẽ chết hôm nay.
Nếu lương tâm Bạn trong trắng, Bạn sẽ không sợ chết mấy.
Thà tránh tội còn hơn trốn cái chết.
Hôm nay bạn chưa sẵn sàng, đến mai bạn sẵn sàng thế nào được?

Mà ngày mai có gì là chắc; Bạn có chắc được Bạn sẽ sống đến mai không?
Sống lâu mà sửa mình ít quá, vậy hỏi có ích chi?
Trời! Sống lâu vị tất đã giúp được ta đền bù, mà thường chỉ tăng thêm lỗi lầm!
Giá ta chỉ sống hẳn hoi được ít là lấy một ngày chả hay lắm à?
Nhiều người chỉ tính năm tháng đã trở lại, nhưng năm tháng đã giúp họ tu chỉnh ít quá!
Nếu chết mà đáng sợ, biết đâu sống lâu lại không nguy hiểm hơn?
Hạnh phúc người để luôn giờ chết trước mắt và ngày ngày dọn mình sẵn luôn!
Đôi khi Bạn gặp người chết, Bạn hãy nghĩ một ngày nào đó Bạn cũng sẽ đi lối ấy.
Sáng thức dậy, bạn nên nghĩ Bạn sẽ không sống đến sáng mai.
Hãy sẵn sàng huôn: Hãy sống thế nào để giờ chết khỏi đến lúc Bạn chưa sẵn sàng.
Nhiều người chết một cái chết bất ưng không ngờ, “Vì Con người đến lúc không ai ngờ”. (1)

*
Sống sao chết vậy.

Giờ chết điểm, Bạn sẽ bắt đầu xét đoán khác hẳn về đời sống dĩ vãng và sẽ hối hận hết chỗ nói, vì đã quá biếng lười và nhát gan.
Cố gắng có ngay lúc này cái mình muốn có lúc giờ chết, thế mới là hạnh phúc và khôn ngoan.
Cái làm cho ta hy vọng vững chắc sẽ được chết may mắn là đã hoàn toàn coi khinh thế tục, ước ao nồng nhiệt tiến đức, tôn trọng kỷ luật; thống hối đền bù, vâng lời mau mắn, hy sinh xả kỷ và nhẫn nhục chịu đựng tất cả những phản trắc vì lòng mến Chúa Kitô.
Bạn có thể làm được nhiều việc lành lúc còn khỏe, khi lâm bệnh, chả biết có làm được gì không!
Chả mấy người chịu bệnh mà khá hơn, cũng như chả mấy người thích ngao du mà nên thánh.
Đừng tin tưởng ở bạn bè, thân thuộc cũng đừng giãn việc phần rỗi lại lâu, vì người đời quên Bạn chóng hơn Bạn tưởng.
Thà tự liệu kỹ lưỡng cho mình ngay lúc này và sắm sẵn lấy đôi việc phúc thiện, còn hơn trông vào người khác giúp đỡ.
Nếu giờ đây Bạn không tự liệu cho mình, mai ngày lấy ai lo cho Bạn?
Giờ phút hiện tại là giờ phút vô giá: “Đây giờ phần rỗi, đây thời cơ thuận tiện”. (2)
Nhưng, ngán chưa! Bạn đã không biết lợi dụng để lập công đáng thưởng!
Sẽ có lúc Bạn chỉ ao ước được một ngày, một giờ để sám hối mà vị tất đã được!
Này, Bạn thân yêu! Nếu ngay từ lúc này Bạn biết luôn luôn lo sợ và đề phòng cái chết, thì còn cái nguy, cái sợ nào Bạn chả thoát được?
Bạn hãy cố gắng từ phút này sống hẳn hoi, để giờ chết đến Bạn chỉ vui mà không phải sợ.
Ngay từ lúc này, Bạn hãy tập chết cho trần tục, để lúc đó bạn bắt đầu sống với Chúa Kitô.
Ngay từ lúc này, Bạn phải tập khinh rẻ tất cả, để lúc đó Bạn được thong dong đến cùng Chúa Kitô.
Ngay từ lúc này, Bạn hãy ăn năn trị phạt thân xác, để lúc đó Bạn được hy vọng vững chắc.

*
Dọn mình chờ chết đến.

Trời! sao Bạn ngây dại dám tưởng mình sống lâu, giữa lúc Bạn không chắc sống được vững lấy một ngày?
Biết bao người đã lầm khổ và họ đã chết giữa lúc họ không ngờ!
Bao lần Bạn nghe nói: người này phải dao đâm, người kia chết đuối, người khác từ trên cao ngã vỡ đầu, người này đang ăn mà chết, người khác đang chơi cũng lăn ra chết, người này chết thiêu, người kia chết chém, người này chết dịch, người kia bị trộm cướp sát hại.
Đó, cái chết là chung kết của mọi người “và cái sống của người đời qua vút như bóng”. (3)
Ai sẽ nhớ đến Bạn sau khi Bạn chết? Ai sẽ cầu cho Bạn?
Bạn thân yêu! Hãy làm, hãy làm ngay lúc này cái Bạn còn làm được, vì bạn không biết trước khi nào bạn sẽ chết. Bạn cũng không thể biết trước được số phận của bạn sau khi Bạn chết.
Lúc còn thì giờ, Bạn hãy tích góp cho Bạn những của bất diệt.
Đừng nghĩ đến gì khác ngoài phần rỗi của bạn, hãy chuyên lo duy những việc thuộc về Chúa.
“Ngay từ lúc này, hãy lo tìm những bạn thân: hãy kính các Thánh và noi gương nhân đức các ngài, để khi hòng lìa thế tục, các ngài sẽ đón Bạn vào lâu đài bất diệt”. (4)
Sống trên đời, Bạn hãy sống như người ngụ cư, như khách bộ hành, không màng chi của thế tục.
Hãy giữ lòng Bạn đừng vương vấn và hãy nâng cao tâm hồn lên cùng Chúa, vì Bạn không có “gia cư vững chắc trên đời”. (5)
Ngày ngày Bạn hãydâng lòi kinh nguyện, giọng thở than hòa cùng nước mắt, để khi lìa thế tục, linh hồn bạn được may mắn bay thẳng lên cùng Chúa.

SUY NIỆM

Bạn hãy bước lại gần chỗ đang cải táng và hãy nhìn xem một đống xương rụng, một nắm tro tàn! Tất cả di sản của những người thân yêu quá vãng của Bạn chỉ có thế!
Nhìn vào nhà họ ở trước xem gia tài họ đã có người chiếm hữu đang nhàn hưởng mà không qua nhớ đến họ: đó là cách đời báo ơn người quá cố!
Còn linh hồn họ ở đâu, bạn có biết không? Họ đang ở cái nơi mà cuộc sống, mà hành vi họ xưa kia đã tậu cho họ!
Nếu họ đã sám hối, đã nhẫn nhục, đã đền bù… đã thánh thiện!
Nhưng… nếu họ đã bước theo dục vọng, giầu sang, đã tự táng tận!!!
Lạy Chúa! Con chắc con chết, nhưng không biết sẽ chết lúc nào và cách nào? Xin Chúa vì cái chết thánh thiện của Chúa, giúp con dọn dẹp sẵn sàng bằng cách trung tín với nghĩa vụ, với ơn Chúa, với kinh nguyện, siêng năng chịu các phép Bí tích và chịu cho sốt sắng. Chính những cái đó sẽ yên ủi và bảo đảm cho con trong giờ chết.
Lạy Chúa! Con sẵn sàng chờ giờ chết đến để mau được trút bỏ trần tục và kết hợp chặt chẽ cùng Chúa! Lạy Chúa! Từ lúc này con xin phó thác hồn xác con trong tay Chúa!
—————-
1. Luc XII, 40
2. II Cor. VI, 2
3. Job XVI, 10; Ps. CXLIII, 4
4. Luc XVI, 9
5. Hebr. XIII, 14

*

by Tháng Một 25, 2021 Comments are Disabled Bí quyết sống khoẻ mạnh, Đèn soi lối, LỜI HAY Ý ĐẸP, Tâm Linh

Gương Chúa Giêsu Q 1-24 Ngày công phán

24. Ngày công phán (Phán xét chung)

Tài phán chí công.

Trong mọi lúc, Bạn hãy nhớ luôn đến chung cánh của Bạn và hãy tưởng tượng như Bạn đang phải đứng trước Vị Tài phán chí công. Không gì giấu được mắt Ngài. Ngài không chịu hối lộ cũng không cho kháng án. Ngài sẽ đoán xử theo luật phép của công bình.
Thường khi gặp một người đang giận bạn cũng đã sợ, nếu thế, đầy tội lỗi và ngây ngô như Bạn, Bạn sẽ thưa thế nào với Chúa là Đấng thấu hết tội lỗi Bạn?
Thế sao Bạn chưa dọn dẹp để chờ ngày chịu công phán, ngày đó không còn ai có thể biện hộ, bào chữa giúp ai, một chỉ phận ai người ấy phải tự lo.
Giờ đây, việc làm còn có công, khóc còn có người thương, kêu còn có người nghe, sám hối còn đền tội được và rửa được linh hồn.

Người nhẫn nhục vẫn có thể biến trần tục thành một Luyện tội lâu dài và điễm phúc. Vì lúc bị nhục nhã, họ đau đớn vì lỗi người ta hơn là vì mình phải lăng nhục, họ vui lòng cầu nguyện và thực tình thứ tha những người mất lòng mình, họ không ngại xin người khác thứ tha cho mình, họ sẵn lòng khoan dung hơn giận oán, họ hà khắc với mình và cố gắng bắt xác thịt tùy phục lý trí.

*
Khổ hình.

Thà gột rửa tội lỗi và khử trừ thói hư ngay bây giờ còn hơn đợi đến trong kiếp sau.
Thực, chính ta đã tự lừa dối mình, mỗi khi ta yêu chiều thân xác một cách quá đáng!
Lò lửa nóng bỏng kia dành để đốt tội ta chứ còn đốt gì?
Giờ đây càng tự dung thứ, càng chiều theo nhục thể sau này càng phải phạt nặng, càng chất thêm củi cho lửa hỏa ngục.
Cơ thể nào đã phạm tội nhiều hơn, cơ thể ấy sẽ phải chịu phạt dữ hơn.
Trong đó, bọn biếng lười sẽ bị những mũi dùi đâm chọc, người mê ăn sẽ phải đói, khát không tưởng tượng được.
Ở đó, người dâm đãng và đam mê nhục dục sẽ bị ngâm trong dầu thông bỏng và lửa sinh diêm khó ngửi. Người ghen ghét, trong lúc cường độ dau khổ, sẽ tru trếu như chó dại.
Không tội nào là không có hình phạt riêng.
Chính trong đó người kiêu hãnh sẽ phải đủ thứ nhục nhã và người hà tiện sẽ phải túng nghèo đến cùng độ.
Một giờ đau khổ trong đó còn khó chịu hơn một thế kỷ hãm mình đền tội hà khắc nhất.
Trong đó, tội nhân không được một phút nghỉ ngơi, một lời an ủi chứ không phải như ở đời, đau khổ còn có lúc được xoa dịu và còn được chúng bạn an ủi.

*
Phần thưởng.

Vậy, giờ đây, Bạn hãy lo lắng và đau đớn vì tội lỗi Bạn, để ngày công phán, Bạn được vững chắc với người lành.
“Ngày đó người lành sẽ đứng lên vững chắc trước mặt những người xưa kia đã từng uy hiếp và coi rẻ họ”. (1)
Ai ngày nay khiêm tốn chịu người đời xét đoán, lúc ấy sẽ đứng lên đoán xử họ.
Lúc ấy người khiêm tốn và khó nghèo sẽ được tin tưởng rất nhiều, còn người kiêu hãnh sẽ phải sợ hãi mọi mặt.
Lúc đó người ta mới biết những ai đã biết chịu tiếng khờ dại và chịu khinh rẻ vì Chúa Kitô là hơn.
Lúc đó, mọi đau khổ chịu cho nhẫn nhục sẽ đem lại vui sướng và “mọi người dữ sẽ phải câm miệng lại”. (2)
Lúc đó, người đạo đức sẽ vui mừng và người ác sẽ phải buồn tẻ.
Lúc đó, thân xác bị cầm hãm xưa sẽ nhảy mừng hơn là lúc được nâng niu chiều chuộng.
Lúc đó, chiếc áo thô sẽ tỏa sáng, còn những lụa là lộng lẫy sẽ mất bóng.
Lúc đó, xó lều tranh còn đáng quí hơn gác tía, lầu vàng.
Lúc đó, lòng nhẫn nhục vững chắc còn có lợi hơn tất cả uy quyền thế tục.
Lúc đó, đức vâng lời đơn thật còn đáng khen hơn mánh khóe nhà nghề.
Lúc đó, một lương tâm trong sạch và thẳng thắn còn đem lại vui mừng hơn là khoa triết học uyên bác.
Lúc đó, lòng khinh chê của đời sẽ giá trị hơn tất cả kho tàng trái đất.
Lúc đó, một kinh đọc sốt sắng còn yên ủi bằng mấy bữa tiệc linh đình.
Lúc đó, nín lặng còn vui hơn đã nói nhiều.
Lúc đó, một việc làm tốt còn giá trị hơn ngàn lời nói đẹp.
Lúc đó, một đời sống khổ hạnh, một việc đền tội hà khắc lại dễ chịu hơn tất cả thú vui trên mặt đất.

*
Giây phút định đoạt.

Giờ đây, Bạn hãy tập chịu những đau khổ nhỏ để lúc đó khỏi phải chịu những đau khổ lớn.
Bạn hãy thử trước xem, lúc đó Bạn sẽ chịu được bằng nào?
Nếu ngày nay Bạn chịu được ít quá thế thì những khổ hình muôn kiếp Bạn chịu thế nào được?
Nếu ngày nay Bạn bất nhẫn trước một đau khổ nhỏ nhẹ, thế hình khổ hỏa ngục sau này Bạn chịu thế nào?
Bạn hãy tin chắc, không khi nào Bạn được vui vẻ cả đôi đàng: nhàn hưởng với trần tục và đồng trị với Chúa Kitô trên trời.
Bạn ở đâu khi Bạn không hữu diện trong Bạn?
Giả thử từ trước tới nay Bạn đã được sống giữa danh vọng và khoái lạc, nhưng nếu Bạn phải chết ngay bây giờ: tất cả những cái đó ích gì cho Bạn?
Tất cả chỉ là phù vân, trừ yêu mến và phụng thờ một Chúa.
Người tận tâm mến Chúa không sợ cả cái chết, cả khổ hình, cả phán xét, cả hỏa ngục. Vì lòng mến hoàn toàn là lối vững chắc đưa họ đến cùng Chúa.
Còn người đuổi theo thú vui tội lỗi, họ sẽ chết và công phán có lạ gì?
Nhưng giả thử lòng mến Chúa trong Bạn chưa đủ giữ Bạn khỏi phạm tội, thì lòng sợ hỏa ngục lại có thể giúp ta xa lánh nó.
Ai không thực tâm kính sợ Chúa, người đó không thể bền lâu trong điều thiện và sẽ chóng ngã vào cạm bẫy của ma quỉ.

SUY NIỆM

Lời Thánh Augutinh “Thiên Chúa nhẫn nại vô cùng vì Người hằng hữu”.
Nhưng sau những ngày nhẫn nại đã đến ngày công bình, ngày thịnh nộ: ngày đó mọi người phải ra trước mặt Chúa để thanh toán về hành vi và tư tưởng mình.
Trước mặt Ngài không còn bí mật nào không bị tiết lộ, không tội nào không bị phạt cũng như không công nào không thưởng.
Bao lâu còn sống, ta còn có thể định đoạt lấy cho ta một kiếp may hay một vận rủi, nhưng một điều không bao giờ nên quên là: bên kia mồ không còn phải là lúc để thống hối nữa.
Lạy Quan xét tối cao của người sống và người chết! Khi con chết, Chúa sẽ quyết định về số phận đời đời của con. Xin Chúa hãy nhớ Chúa cũng là Chúa cứu chuộc con. Cũng như tội con phạm đến đức công bình Chúa thì những thương tích Chúa cũng kéo được lòng khoan dung Chúa. Chúa hãy nhìn lại những thương tích và máu Chúa đã đổ ra để rửa con mà giơ tay khoan hồng cho con trong giây phút đáng sợ ấy.
—————-
1. Sap. V, 1
2. Ps. CVI, 42

by Tháng Một 25, 2021 Comments are Disabled Bí quyết sống khoẻ mạnh, Đèn soi lối, LỜI HAY Ý ĐẸP, Tâm Linh

Gương Chúa Giêsu Q1-25 Cải thiện đời sống

25. Cải thiện đời sống

Bạn hãy chu đáo và thành tâm trong việc phụng thờ Chúa và năng tự vấn tâm: “Bạn đến đây làm gì? Và tại đâu Bạn từ bỏ thế tục?”

Không phải ư, để sống trót cho Chúa và nên người siêu thoát?

Hãy hăng hái tiến bước luôn, không bao lâu nữa Bạn sẽ được công thưởng về các việc đã làm. Lúc đó sẽ không còn phải sợ sệt, đau khổ nữa.

Giờ đây chịu khó đôi chút, nhưng rồi Bạn sẽ được hưởng, – không phải một cuộc an nghỉ lâu dài, – nhưng là một sảng khoái bất diệt.

Nếu Bạn vững dạ tín trung và hăng hái để hoạt động, Chúa cũng sẽ trung tín và quảng tâm để thưởng Bạn.

Hãy vững niềm tin tưởng, Bạn sẽ chiếm được giải thưởng. Nhưng đừng tin quá đến nỗi sinh phóng túng và kiêu ngạo.

Có người kia bán tín bán nghi luôn. Một hôm buồn quá, ông vào thánh đường quì trước bàn thờ cầu nguyện. Tình cờ trí ông bật tư tưởng: “Ừ! giá ít ra mình cũng biết rằng mình phải kiên nhẫn!” Bỗng dưng tự đáy lòng ông nghe tiếng Chúa: “Như ngươi biết thì ngươi đã làm gì? Hãy làm ngay bây giờ cái ngươi định làm lúc ấy, có thế ngươi sẽ được bình an”.

Được yên ủi và vững dạ, người ấy tự phú thác theo thần ý Chúa và không phải xao xuyến nữa.

Người ấy không còn thiết tò mò tìm biết số phận tương lai, nhưng chỉ chuyên lo tìm biết ý Chúa, biết cái gì đẹp ý Chúa, cái gì hoàn hảo nhất và thực hành chu đáo những cái gì là tốt, là thiện.

Thánh Vương Đavid nói: “Hãy trông cậy Chúa và cứ làm thiện. Hãy cứ ở dưới đất và sẽ được no say của trái đất”. (1)

Cái ngăn trở nhiều người không tiến bộ và làm việc cho hăng hái để tự chỉnh, chính là tính sợ khó khăn hay đau khổ khi phải chiến đấu.

Trái lại, người tiến nhanh nhất trong đường tu đức, chính là người can trường hơn cả để lướt thắng những khó khăn, trái ý mình nhất.

Vì ai càng biết tự thắng mình và cầm hãm trí lòng, người ấy càng tiến nhanh và đáng nhiều ơn Chúa.

*
Vun trồng nhân đức.

Không phải ai cũng có những cái phải cầm hãm, thắng dẹp như nhau: Người hăng hái – mặc dầu vương vấn tình dục hơn– cũng có cơ tiến bộ hơn người giầu đức tính nhưng lại không thiết gì nhân đức.

Hai yếu tố giúp tu chỉnh đắc lực nhất: là quyết tâm tiễu trừ những cái tính tự nhiên ưa thích và vun trồng nhân đức mình cần nhất.

Hãy lưu tâm đề phòng và thắng lướt cả những khuyết điểm bạn khó chịu trong người khác.

Bạn hãy lợi dụng mọi cái như dịp để tiến: như khi mắt thấy hay tai nghe thuật một gương tốt, Bạn hãy tự phấn chấn để bắt chước.

Thản hoặc gặp người làm điều lỗi, Bạn hãy đề phòng để khỏi sa một lầm lỗi ấy.

Mà giả thử Bạn đã sơ suất đôi lần, Bạn hãy cố gắng sửa lại cho sớm hết sức.

Con mắt người khác đang quan sát Bạn cũng như Bạn đang quan sát người khác.

Yên ủi và sung sướng biết mấy khi thấy anh em sốt sắng, đạo đức, đứng đắn và trọng kỷ luật.

Nhưng, trái lại, đáng buồn và khổ tâm biết mấy khi thấy có người sống bừa bãi, không thi hành cả những công việc thuộc chức vụ!

Coi khinh trách nhiệm của chức vụ và mải miết làm những cái không quan hệ đến mình, thực tai hại vô cùng!

Hãy nhớ lời đã tuyên hứa và đặt tượng Chúa Giêsu đóng đanh trước mặt.

Sau bao năm hiến thân theo đường Chúa, gẫm suy về thân thế Chúa Giêsu Kitô, mà mới bắt chước Chúa được ít quá như vậy, thật đáng mỉa mai chừng nào!

Một tu sĩ biết chuyên lo và sốt sắng suy gẫm thánh hạnh và cuộc Tử nạn Chúa, sẽ gặp được trong đó mọi cái hữu ích và cần thiết mà không cần phải tìm gì tốt hơn ở ngoài Chúa Giêsu.

Ôi! Giá được Chúa Giêsu đóng đanh ngự vào lòng, ta sẽ chóng được thấu hiểu mọi cái đầy đủ biết mấy!

Một tu sĩ hẳn hoi vui nhận và sẵn sàng đầy đủ mọi cái Bề trên truyền dạy làm.

Một tu sĩ biếng lười và bạc nhược, chỉ thấy đau khổ chồng chất trên đau khổ. Họ quay lối nào cũng chỉ thấy khó chịu. Vì thiếu ơn an ủi bên trong, mà đi tìm bên ngoài lại không được phép.

Một tu sĩ sống ngoài kỷ luật, sẽ sa ngã một cách thảm hại.

Một tu sĩ chỉ đi tìm phóng túng, rộng rãi, sẽ không bao giờ hết khổ cực, vì không lúc nào không gặp trái ý.

*
Hãy thẳng tiến.

Thế còn bao nhiêu những tu sĩ sống dưới kỷ luật thép của viện tu, họ đang làm gì?

Họ ít ra ngoài. Họ sống ẩn khuất. Ăn kham khổ, mặc áo vải thô. Làm nhiều, nói ít. Thức khuya, dậy sớm. Nguyện gẫm lâu giờ và năng đọc sách. Họ giữ kỷ luật chu đáo lắm!

Bạn thấy không? Những tu sĩ Chartreux, những tu sĩ Citeaux và ngàn vạn tu sĩ nam nữ thuộc các Tu viện khác nhau, cứ nửa đêm thức dậy ngợi khen Chúa.

Thực đáng mỉa mai hết chỗ nói, vì Bạn đã quá lạnh nhạt làm nhiệm vụ thánh, trong khi từng ấy tu sĩ bắt đầu chúc tụng Chúa!

Này! giá Bạn đừng phải làm gì khác, ngoài việc lòng suy, miệng đọc lời chúc tụng Chúa nhỉ!

Giá đừng phải ăn, uống, ngủ, nghỉ để chỉ liên thanh chúc tụng Chúa, chỉ chuyên lo một việc thiêng liêng, như thế, sẽ sướng gấp mấy làm nô lệ cho mọi thứ nhu cầu của thân xác nhỉ!

Giá những nhu cầu đó thôi đi, để ta chỉ nghĩ đến việc nuôi linh hồn bằng những của ăn thiêng liêng, những của ăn mà – đáng buồn! – ta ít khi gặp.

Khi nào tới được trình độ không thèm tìm yên ủi nơi bất cứ tạo vật nào, lúc đó con người sẽ bắt đầu cảm mến Thiên Chúa đầy đủ. Và bất luận may rủi, lúc nào họ cũng vui lòng luôn.

Thắng lợi cũng chẳng vui, thua thiệt cũng không buồn, họ hoàn toàn tin tưởng tự phú thác cho Chúa: một mình Chúa là tất cả cho họ trong mọi cái. Với Chúa, không có gì hư hỏng cũng như không có gì chết đi; trái lại mọi cái sẽ còn mãi và sẵn sàng phục tùng ý Chúa.

*
Lời tâm phúc.

Hãy suy niệm luôn đến chung cánh Bạn và nhớ luôn: thời giờ qua đi không trở lại.

Nhân đức chỉ có thể mua bằng chuyên cần và cố gắng liên lỉ.

Bắt đầu phóng túng, là bắt đầu trụy lạc.

Cứ vững tâm sốt sắng, sẽ được hưởng đại an bình. Với ơn Chúa và lòng mến nhân đức, việc làm nặng nhọc mấy cũng nên nhẹ.

Người sốt sắng và thành tâm, gặp gì cũng sẵn sàng luôn.

Cự tuyệt thói xấu và tình dục, bao giờ cũng khó hơn chịu đựng những nặng nhọc của thân xác.

“Không tránh khuyết điểm nhỏ, dần dà sẽ ngã vào khuyết điểm lớn”.

Ban ngày làm việc hẳn hoi, chiều đến sẽ được thảnh thơi an nhàn.

Hãy tự cẩn phòng, tự thúc đẩy, tự thức tỉnh. Việc người để mặc người lo, việc mình, mình phải so đo ân cần.

Trình độ tiến triển hệ tại ở sự thắng mình nhiều lắm đấy.

SUY NIỆM

“Muốn tiến đức, phải tự thắng”: đó là một khẩu hiệu và là toát lược trót chương trình thánh hóa của một giáo hữu.

“Tự thắng”, là cự tuyệt và chiến đấu với mọi tình dục, mọi khuynh chiều lăng lố và vui nhận những cái trái ý mình.

Lạy Chúa! Chúa đã dạy con biết: “Đường tiêu diệt rộng thênh thang mà đường cứu thoát thời nhỏ hẹp”. Với ơn Chúa, con cương quyết can đảm và mạnh dạn bước vào đường nhỏ hẹp để được cứu rỗi. Xin Chúa ban thêm nghị lực để con tiến bước tới cùng, để ngày kia được cùng Chúa hát bài ca chiến thắng trong Nước khải hoàn vinh hiển.

by Tháng Một 25, 2021 Comments are Disabled Bí quyết sống khoẻ mạnh, Đèn soi lối, LỜI HAY Ý ĐẸP, Tâm Linh

Gương Chúa Giêsu dẫn nhập

SÁCH GƯƠNG PHÚC
(Toàn Tập)
Nguyên tác: The Imitation of Christ
Tác giả: Thomas à Kempis
Dịch giả: LM Lê Bá Tư
Thông tin bản quyền: Miễn phí
Nihil Obstat: Bùi-Chu die 9 -9 -1953
Jos. Maria Phạm-Châu-Diên Cens. del.
IMPRIMATUR: Saigon, 25-5-1965
F.X. Trần-Thanh-Khâm Vic. Gen.

LỜI DỊCH GIẢ

Tác giả “GƯƠNG CHÚA GIÊSU” đã không đề một lời tựa cho tác phẩm của mình.
Đáng lý vì tôn trọng cuốn sách tuyệt tác này, một cuốn sách mà nhiều học giả đã không ngần ngại đặt liền sau Bộ Phúc Âm Thư, tôi cũng không cần và cũng không dám viết gì thêm.

Nhưng với hy vọng phổ cập tới mọi tầng lớp quần chúng, tôi thấy không thể không có mấy lời giới thiệu. Phải chăng đây chỉ là cố gắng đặt tác phẩm vào địa vị xứng đáng của nó.

Trong khắp Giáo hội Âu Châu – nhất là mấy thế kỷ trước – GƯƠNG CHÚA GIÊSU đã là cuốn sách thân yêu của giáo hữu, nhất là của giới tu sĩ. Nó đã được hân hạnh góp phần vào việc tác tạo nên những vị Thánh thời danh, như Inhaxiô, Phanxicô, Têrêsa….

Điều đó không có gì lạ.

Một đàng vì lúc ấy – cũng là hoàn cảnh hiện tại của giáo hữu Việt Nam – những sách tu đức còn ít phổ thông, những vị linh hướng chưa có đủ để cung cấp cho sở nguyện riêng của mỗi người. Trong hoàn cảnh đó, GƯƠNG CHÚA GIÊSU đã xuất hiện, để trở nên cuốn Tu đức học phổ thông và là kim chỉ nam cho bất cứ những ai muốn và đang đi tìm đường trọn hảo.

Đàng khác – và đây là điểm đặc sắc nhất, vì GƯƠNG CHÚA GIÊSU hàm chứa một giáo lý đầy đủ, minh bạch và những phương pháp thực hành thích dụng cho mọi tầng lớp và mọi thời đại.

Điều đó thật dễ hiểu. Vì trong khi các sách tu đức học – với tính cách giáo khoa – chỉ chú trọng nhiều ở nguyên tắc mà ít lưu tâm giữ vững ngọn lửa sùng ái trong tâm hồn: điều mà hết thảy, nhất là những người phôi thai trong đường trọn lành, hằng mong ước. Còn các sách đạo đức khác, nhất là các sách chuyên cứu về những phong trào sùng mộ riêng trong khi hấp dẫn được linh hồn, thì hầu như lại thiếu hẳn tính cách hướng dẫn: một điều kiện tất yếu của mọi sách tu đức. Vì thế – cũng như loại sách trên – nó chỉ thỏa mãn được từng phương diện và từng lớp người.

Trái lại, ngoài sức hướng dẫn sẵn có, vì căn cứ trên những lời bất hủ của chính Đấng tự xưng là “Đường và Chân lý,” GƯƠNG CHÚA GIÊSU còn có một sức hấp dẫn dồi dào, mãnh liệt và bền bỉ, một sức hấp dẫn hình như trào ra bởi chính ngọn lửa sốt mến của Tác giả và thấm nhuần vào từng trang từng chữ trong sách. Nó đã và còn đang có sức thiêu đốt và lôi kéo bất cứ những ai tin tưởng bước theo những lời chỉ dẫn của sách này.

Ngoài ra, nếu xét về phương diện xử thế, GƯƠNG CHÚA GIÊSU còn là tất cả một khoa Triết học thực hành. Vì, không kể những lời Thánh Kinh – nguồn mạch mọi khôn ngoan thông thái – mà ta có thể gặp thấy trong hầu hết mọi trang sách, chính những kinh nghiệm của những người từng trải mà tác giả đã khéo thu thập, thêm vào những nghiệm xét bản thân của Tác giả, đã làm cho mỗi câu của GƯƠNG CHÚA GIÊSU trở nên một bài học khôn ngoan vĩ đại có thể áp dụng cho bất cứ trường hợp nào của đời sống. Một cuốn sách như thế mà không được phổ thông nơi quần chúng, nhất là riêng trong giáo hữu Việt nam, quả là một sự thiếu sót và thiệt thòi khó có thể đền bù được.

Sự thực, trước đây đã có một vài bản dịch ra tiếng Việt Nam. Những bản dịch đó dầu sao cũng có mang lại lợi ích không phải nhỏ. Nhưng tiếc vì sách in có hạn, đàng khác hình như hiện nay các bản dịch ấy đã bị đặt vào một hoàn cảnh quá hẹp hòi, nên không còn đủ điều kiện để thỏa mãn nhu cầu ngày càng thêm khẩn thiết.

Bản dịch GƯƠNG CHÚA GIÊSU đây hẳn chưa phải là bản dịch lý tưởng, vì nó ra đời trong một hoàn cảnh quá ngẫu nhiên. Thực, bất đắc dĩ nó phải thay thế cho những đàn anh nó đã vắng bóng mà chưa có người thế chân.

Mong những bản dịch mới mẻ và đầy đủ hơn, sẽ đến bổ khuyết và thay thế cho nó, nếu cần.

Tại Hà Nội, ngày 1 tháng XI, năm 1953
Dịch giả

ĐÔI LỜI TÂM HUYẾT GỬI BẠN ĐỌC

Bạn muốn được nên thân tình với Thiên Chúa, mời bạn đọc Quyển I sách GƯƠNG CHÚA GIÊSU. Đó là hành trang cho bạn lên đường.

Bạn muốn gặp Thiên Chúa, mời bạn đọc Quyển II sách GƯƠNG CHÚA GIÊSU, để khi được gặp Thiên Chúa bạn biết tâm sự với Ngài.

Bạn muốn được Thiên Chúa tiếp thu làm bạn tâm giao, mời bạn đọc Quyển III sách GƯƠNG CHÚA GIÊSU, để biết nên làm gì, phải làm gì để bảo vệ tình bạn với Thiên Chúa.

Bạn muốn nhờ Chúa Giêsu Kitô, với Chúa Giêsu, sống đời con thảo của Thiên Chúa, mời bạn đọc GƯƠNG CHÚA GIÊSU Quyển IV.

Nhưng xin lưu ý bạn: Con đường nên thánh không có bước nhảy vọt, mà phải là tiệm tiến. Phải vững bước thứ nhất, rồi mới tiến bước thứ hai, phải nắm chắc bí quyết rồi mới tiến bước thứ ba. Thuần thục giai đoạn ba, không cần mời, Chúa Giêsu sẽ đến với bạn, không chỉ dắt tay bạn mà còn cho bạn nhờ Ngài, với Ngài tôn vinh Thiên Chúa Cha.

GƯƠNG CHÚA GIÊSU là một tác phẩm đã có gần 500 năm nay mà vẫn hiện đại, vì được xây dựng trên nền tảng Phúc Âm.

Sách đã được dịch ra hầu hết các thứ tiếng, và đã trở thành sách gối đầu cho các thánh.

Việt Nam cũng đã có ba bản dịch, nhưng vì hoàn cảnh đất nước, sách GƯƠNG CHÚA GIÊSU trở nên hiếm, nếu không nói là gần như bị mai một.

May mắn, chúng tôi gặp được một tập bản dịch của Linh mục Lê Bá Tư, tái bản từ năm 1965. Nhưng đối chiếu với nguyên bản La-văn thì có rất nhiều sai sót, có thể do kỹ thuật ấn loát, nhiều câu vì mất chữ hoặc dịch sát nghĩa quá nên khó hiểu; nhiều câu lại dài dòng quá nên ý nghĩa mất sắc bén…

Nhờ một Linh mục đọc đối chiếu với bản La-văn và sửa lại tới 5 lần, cốt ý là cho sách quý này không bị mai một, mà còn dễ đọc dễ hiểu hơn.

Nay tôi xin giới thiệu GƯƠNG CHÚA GIÊSU với bạn đọc.

GIÁM MỤC GIÁO PHẬN ĐÀ NẴNG
Phaolô-Tịnh NGUYỄN BÌNH TĨNH
Nguồn: http://suyniemhangngay.net/2016/08/31/guong-chua-giesu/
——————————————
GHI CHÚ CỦA TÔNG ĐỒ MỤC VỤ SỨC KHỎE:
Đây là một tác phẩm tu đức hay và có giá trị, nhưng có thể rất nhiều người trong chúng ta chưa từng nghe hay đọc hết từ đầu tới cuối. Tuy được sáng tác trong môi trường đan tu cho những người sống đời thánh hiến, nhưng không phài vì thế mà nó không giúp ích cho con đường trọn lành của những ai muốn sống lý tưởng nên thánh giữa đời, trong dòng chảy giao động của cuộc sống xã hội. Điểm tác giả muốn nhắm tới là nói với tâm hồn của mọi người.
Liên quan tới tác giả đã có nhiều ý kiến khác nhau. Sử gia người Anh Brian McNeil cho rằng tác giả là Jean Gerson (1363-1429) , thần học gia kiêm triết gia người Pháp, chưởng ấn đại học Sorbone Paris. Người khác nghĩ Giovanni Gersen (1243-?) tu sĩ Biền Đức rất thông thái đã biết Thánh Phanxico thành Assisi và thánh Anton thành Padova. Người khác nữa cho rằng tác phẩm xuất phát từ môi trường của các tu sĩ Chartreux.
Tuy nhiên đa số các học giả thế kỷ XX chấp nhận Tommaso da Kempis (1380-1471) là tác giả.
Tuy được sáng tác cho hàng tu sĩ thời Trung Cổ, tức cách đây 5, 6 trăm năm, theo khuynh hướng thần học tu đức khổ hạnh thần bí có vẻ ra tiêu cực, nhưng các giáo huấn sách Gương Chúa Giêsu chứa đựng các lời khuyên thiêng liêng hữu ích có thể áp dụng cho tất cả mọi người, kể cả những ai có cuộc sống hoạt động bon chen thường ngày giữa đời. Nó giúp chúng ta thanh lọc tâm trí và sàng gạn cung cách suy tư hành xử để chỉ giữ lại những gì thiết yếu nhất cho phần rỗi linh hồn.
Xin cám ơn chị Kim Hà và các anh các chị Chương trình Radio Giờ Của Mẹ và Website MeMaria.org đã bỏ công thu audio và phổ biến cho mọi người. Xin Chúa trả công cho các anh các chị qua lời bầu cử của Mẹ Maria.
TDMVSK

Tải

by Tháng Một 25, 2021 Comments are Disabled Bí quyết sống khoẻ mạnh, chưa phân loại, Đèn soi lối, LỜI HAY Ý ĐẸP, Tâm Linh

Thiên Chúa là tình yêu. Yêu thương là biết Thiên Chúa

“Anh em thân mến, chúng ta hãy yêu thương nhau, vì tình yêu bắt nguồn từ Thiên Chúa. Phàm ai yêu thương thì đã được Thiên Chúa sinh ra, và người ấy biết Thiên Chúa.

Ai không yêu thương, thì không biết Thiên Chúa, vì Thiên Chúa là tình yêu. Tình yêu của Thiên Chúa đối với chúng ta được biểu lộ như thế này: Thiên Chúa đã sai Con Một đến thế gian để nhờ Con Một của Người mà chúng ta được sống.

Tinh yêu cốt ở điều này: không phải chúng ta đã yêu mến Thiên Chúa, nhưng chính Người đã yêu thương chúng ta, và sai Con của Người đến làm của lễ đền tội cho chúng ta.

Anh em thân mến, nếu Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta như thế, chúng ta cũng phải yêu thương nhau…

Nếu ai nói: “Tôi yêu mến Thiên Chúa” mà lại ghét anh em mình, người ấy nói dối, vì ai không yêu thương người anh em mà họ trông thấy, thì không thể yêu mến Thiên Chúa mà họ không trông thấy.

Đây là điểu răn mà chúng ta đã nhận được từ Người: ai yêu mến Thiên Chúa, thì cũng yêu thương anh em mình”  (1 Ga 4,7-11.20-21)

“Ai nói rằng mình ở trong ánh sáng mà lại ghét anh em mình, thì vẫn còn ở trong bóng tối. Ai yêu thương anh em mình, thì ở trong ánh sáng, và nơi người ấy không có gì nên cớ vấp phạm” (1 Ga 1,9-10)

by Tháng Một 25, 2021 Comments are Disabled Đèn soi lối, LỜI HAY Ý ĐẸP, Tâm Linh

Hãy sống công chính, bác ái và quảng đại

“Con ơi, con hãy tưởng nhớ Chúa mọi ngày đừng có ưng phạm tội và

làm trái mệnh lệnh của Người. Hãy thực thi công chính suốt mọi ngày đời con và đừng đi theo những nẻo đường bất chính, vì những ai sống theo sự thật thì sẽ thành công trong sự nghiệp của mình. Con hãy dùng của cải bố thí cho tất cả những ai thực thi công chính, và khi bố thí, mắt con đừng có so đo. Đối với ai nghèo khổ, con đừng ngoảnh mặt làm ngơ, để rồi đối với con Thiên Chúa cũng sẽ không ngoảnh mặt làm ngơ. Tùy con có bao nhiêu, hãy cho bấy nhiêu; có nhiều thì cho nhiều, có ít thì đừng ngại cho ít, Như thế là con tích trữ một vốn liếng chắc chắn cho những ngày gian nan. Thật vậy, việc bố thí cứu cho khỏi chết và không để rơi vào cõi âm ty. Vì trước nhan Đấng Tối Cao, của bố thí là một lễ vật quý giá cho những ai làm việc bố thí…

Bất cứ ai đã làm việc cho con, thì tiền công của người ấy con không được giữ lại qua đêm trong nhà, nhưng phải trả ngay cho họ…

Hãy chia sơm sẻ áo cho người đói rách. Phàm là của dư thừa con hãy lấy mà bố thí, và mắt con đừng có so đo trong việc bố thí của con…

Hãy chúc tụng Chúa là Thiên Chúa mọi lúc; hãy xin Người dạy cho con biết theo nẻo chính đường ngay và giúp con thành công trong mọi đường đi nước bước cũng như mọi toan tính của con” (Tobia 4,5-11.14.16.19)

by Tháng Một 21, 2021 Comments are Disabled Đèn soi lối, Khôn Ngoan trong Thánh Kinh Cựu Ước, LỜI HAY Ý ĐẸP, Tâm Linh

Bí quyết tạo dựng an bình hạnh phúc

Nếu ai cũng thực thi mỗi ngày những điều sau đây, thì thế giới này sẽ an bình, hạnh phúc và thịnh vượng biết bao:

“Hãy yêu thương tha nhân như chính mình” (Lv 19,18; Mt 22,39)

 

“Đây là điểu răn của Thầy: Anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em. Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình” (Ga 15,12-13)

“Điều gì con không thích người ta làm cho mình, thì cũng đừng bao giờ làm cho người ta. Hãy chia cơm sẻ áo cho người đói rách. Biết ai khôn ngoan thì tìm đến mà bàn hỏi. Hãy chúc tụng Chúa trong mọi nơi mọi lúc, xin Người dạy con biết theo nẻo chính đường ngay, và giúp con thành công trong mọi điều con toan tính” (Tb 4,15)

“Anh em đừng bao giờ thốt ra những lời độc địa, nhưng nếu cần hãy nói những lời tốt đẹp. để xây dựng và làm ích cho người nghe… Đừng bao giờ chua cay gắt gỏng, nóng này giận hờn, hay la lối thóa mạ, và hãy loại trừ mọi hành vi gian ác. Trái lại, phải đối xử với nhau, phải có lòng thương xót và biết tha thứ cho nhau, như Thiên Chúa đã tha thứ cho anh em trong Đức Ki tô” (Ep 4,29.31-32)

by Tháng Một 15, 2021 Comments are Disabled Đèn soi lối, LỜI HAY Ý ĐẸP, Tâm Linh

Trở thành triệu phú với một đồng tiền

VỚI MỘT ĐỒNG TIỀN TRỞ THÀNH TRIỆU PHÚ

Từ 1 đồng tiền, chàng trai nghèo thành triệu phú: Ai đọc hiểu được đều sẽ thành công

Ở làng nọ có một chàng thanh niên trẻ, bởi gia cảnh khốn khó nên đành phải bỏ dở con đường học hành, theo người ta đi vác đá, kiếm tiền phụ giúp gia đình. Anh có một đức tính rất đặc biệt đó là làm gì cũng rất chuyên tâm.

Thế rồi một ngày nọ, khi đang trên đường tới nhà một người bạn, anh vô tình nhặt được một đồng tiền. Khi đi ngang qua hoa viên, thấy những người thợ tỉa hoa có vẻ đang khát nước, anh liền hào phóng đem đồng tiền mình vừa nhặt được, mua cho họ chút nước để giải khát.

Vừa nắng vừa mệt lại tự nhiên được một người xa lạ mời nước, những người tỉa hoa vô cùng cảm kích nên ai nấy đều hái tặng cho anh một bó hoa tươi. Chàng trai vui vẻ nhận rồi tiếp tục hành trình của mình. Khi đi ngang qua một khu chợ, người mua kẻ bán qua lại tấp nập. Nhìn thấy chàng trai trẻ ôm 8 bó hoa tươi, ai nấy đều tưởng anh là người bán hoa nên xúm lại, tranh nhau mua và dúi vào tay anh 1 đồng tiền.

Mặc dù nhận được số tiền từ trên trời rơi xuống, nhưng chàng thanh niên chẳng vì thế mà động tâm, anh cất ngay vào túi và nghĩ bụng: “Tiền này vốn là ông trời thưởng tặng cho mình, vậy thì mình sẽ để dành, nếu gặp ai cần giúp sẽ cho người ấy“. Thế rồi một hôm, khi đi ngang qua một vườn cây, anh phát hiện cành lá trong vườn đều đã khô héo, gãy dập hết cả sau một trận cuồng phong. Anh liền nhanh chóng tới gặp người làm vườn và nói: “Tôi đồng ý giúp ông dọn sạch sẽ khu vườn này, ông có thể cho tôi mang chúng về làm củi đốt được không?”

Người làm vườn nghe vậy rất lấy làm vui mừng: “Được chứ, được chứ, cậu cứ lấy hết đi!”.

Chàng trai liền hăm hở xắn tay áo vào vườn dọn dẹp. Dọn từ sáng sớm tới chiều tối nhưng mãi vẫn chưa hết, đang loay hoay không biết làm sao thì anh nghe có tiếng trẻ con ẩu đả từ xa vọng lạ. Ra là đám trẻ con vì chia kẹo không công bằng nên sinh ra ẩu đả. Thấy thế, chàng trai liền chạy ra chỗ người bán kẹo, dùng 8 đồng tiền vẫn cất giữ bấy lâu, mua kẹo cho lũ trẻ và dạy chúng phải biết đoàn kết, nhường nhịn lẫn nhau.

Lũ trẻ tỏ ra vui sướng và rất cảm kích. Thấy anh đang loay hoay dọn vườn, không ai bảo ai, đứa nào đứa nấy liền chạy lại giúp anh nhặt củi, nhờ vậy nên chỉ một loáng là xong. Đúng lúc anh đang chuẩn bị vác củi về nhà thì một người đàn ông lạ từ đâu vội vã chạy tới, lớn tiếng gọi anh. Ngoảnh lại nhìn, anh phát hiện thì ra là người đầu bếp của một gia đình phú hộ xóm bên. Người này nói: “Số củi này rất tốt, nhóm lửa không phả khói, phía đông nhà chúng tôi có người mắc bệnh suyễn, sợ nhất là khói. Tôi phải nấu ăn cho chủ nhà nên đang loay hoay không biết làm sao”. Chàng trai nghe nói vậy, liền bảo: “Thế thì ông hãy lấy đi!“. Đầu bếp nói: “Làm sao có thể lấy không được?” Thế là, người đầu bếp đó móc túi ra trả cho anh 16 đồng tiền rồi lấy đi hết số củi này.

Anh cầm lấy 16 đồng tiền này, thầm nghĩ, chắc chắn là ông trời muốn mình giúp được nhiều người hơn nữa đây. Nghĩ là làm, anh quyết định mở một quán nước cách nhà không xa lắm. Bởi đang ngay giữa mùa hè, thời tiết rất nóng bức nên hàng nước của anh bán rất chạy, nhưng do bán với giá rẻ lại còn tặng miễn phí cho 500 công nhân cắt cỏ gần đó, nên anh không còn lời lãi được bao nhiêu.

Một ngày nọ, có một thương nhân đi ngang qua đây, thấy quán nước ven đường của chàng trai trẻ liền ghé vào. Sau khi cầm ly nước, người thương nhân ra ngoài gốc cây trước của quán ngồi liền nghe thấy 2 cụ già đang trò chuyện: “Chàng trai trẻ này thật là tốt bụng, không chỉ bán nước với giá rẻ mà còn cung cấp miễn phí cho 500 công nhân. Ở đời bây giờ, không dễ mà kiếm được những người như vậy đâu”. Vị thương nhân nghe xong rất hài lòng liền chạy vào quán nói: “Ngày mai sẽ có một đoàn buôn ngựa đi qua đây. Họ sẽ dắt theo 400 con ngựa nên cậu hãy chuẩn bị nhiều nước trà một chút”.

Những người cắt cỏ đứng gần đó nghe thấy đầu đuôi câu chuyện liền hò nhau mỗi người cắt một bó cỏ tặng chàng trai trẻ để trả ơn. Chàng trai nghe vậy liền từ chối, những người cắt cỏ liền nói: “Có gì đâu, chỗ cỏ này không đáng gì với chúng tôi cả, với lại chúng tôi tặng anh để mai anh có thể tặng những người buôn ngựa kia mà. Anh đừng ngại”. Chàng trai liền mỉm cười cảm ơn. Cứ như vậy, anh đã có được 500 bó cỏ.

Ngày hôm sau, đoàn người buôn ngựa đều đến ghé vào quán nước nghỉ ngơi, nhìn thấy nhiều cỏ tốt như vậy, bèn tỏ ý muốn mua, chàng trai nói: “Số cỏ này, tôi vốn không có bỏ tiền, là những người cắt cỏ kia cho tôi để tặng các ông. Các ông cần cứ lấy đi”. Đoàn người buôn ngựa nghe vậy thì cười vang, xách bó cỏ ra đặt lên yên ngựa. Uống nước xong, liền đặt 1000 đồng tiền lên bàn rồi bỏ đi, mặc cho chàng trai trẻ gọi với theo.

Thế rồi 5 năm sau, ở nơi này đã xuất hiện một đại phú ông nổi tiếng gần xa mà “ai cũng biết là ai đấy”.

Bí quyết thành công của đại phú ông này thật đơn giản, nhưng thực ra sự thành công của anh vốn không phải là điều ngẫu nhiên, mà đó là bởi anh đã có đủ thiện căn và lòng nhân ái.

Anh hiểu được rằng nếu muốn có được thì nhất định cần phải cho đi.

Anh hiểu được mặt đất không sinh ra vật vô dụng, cành gãy lá rơi cũng đều có chỗ dùng được.

Anh hiểu rằng muốn thành tựu bất kể việc gì, nếu chỉ dựa vào sức của bản thân là không thể.

Anh cũng càng hiểu được rằng chỉ khi biết nắm chắc cơ hội mới có thể thành tựu được sự nghiệp.

Mỗi một người chúng ta đều mong muốn được thành công, thế nhưng lại không biết trân quý cơ duyên ngay trước mặt mình. Có những người oán trách tài vận không được tốt; có người lại oán trách xã hội bất công; thậm chí có người còn trách móc cha mẹ không có tài cán gì nên để họ khổ như thế này… Nhưng thật ra, điều mà nhiều người còn thiếu chính là một tấm lòng quảng đại vô tư: “người trước ta sau” và lòng nhân “cho đi trước, nhận lại sau”.

Thiện Sinh biên dịch

TĐMVSK sưu tầm

Những mảnh giấy cuộc đời

Những mảnh giấy cuộc đời!

**

* Một tờ giấy khai sanh,

Đời bắt đầu từ đó,

Khổ, vui… rình lấp ló.

Theo gót ta vào đời…

 

* Rồi suốt bao năm trời

Miệt mài cùng sách vở.

Phấn đấu cả một thời,

Được mảnh bằng, ná thở!

Kế nên chồng nên vợ,

Một tờ giấy kết hôn,

Từ đó xác lẫn hồn,

Trói trăn vào ngục thất.

* Xuôi dòng đời tất bật,

Tranh đấu cùng bon chen,

Nhọc nhằn biết bao phen

Một tờ tiền “Xỏ mũi”.

* Phải ra lòn, vào cui’,

Mới được tờ ” thăng quan ”

Muốn gió dọc nhìn ngang,

Phải bao lần khúm núm.

* Bằng khen, ôi! hý hững,

Danh dự được là bao!

Chút hư vinh song’ trào,

Ai vỗ tay hoài mãi.

* Tuổi chiều đời bải hoải,

Đến phòng mạch mới hay.

Cầm giấy bịnh trên tay,

Thở dài, từ nay khổ !…

* Một ngày buồn nghỉ thở,

Xuất hiện tờ điếu văn.

Mấy mươi năm cõi trần.

Giấy vàng bay đầy phố.

* Mấy ai bừng tỉnh ngộ,

Buông những tờ giấy trên.

Giá trị đời đặt lên,

Khiến ta thành nô-lệ.

* Mắc gì mà phải thế!

Gót chân mòn ngược xuôi.

Thôi đuổi bóng tìm mồi,

Liền thảnh thơi cười nụ.

* Hãy sống đời lạc trú,

Với hiện tại đang là.

Từng ngày từng ngầy qua,

Hồn thăng hoa, tỉnh thức.

* Mảnh giấy nào là thực,

Khi hơi thở…chê rồi?

Tất cả là trò chơi,

Bởi loài người sáng tạo.

* Tương đối và hư ảo,

Trên kiếp đời mong manh.

Ai buông giấy không đành,

Còn chạy quanh mù mịt…

Như Nhiên – Thích Tánh Tuệ

TĐMVSK sưu tầm

by Tháng Mười Hai 30, 2017 Comments are Disabled Bí quyết sống khoẻ mạnh, Chia sẻ kinh nghiệm, Đèn soi lối, LỜI HAY Ý ĐẸP, Tâm Linh

Con người sưởi ấm chăn bông

Chăn bông sưởi ấm cho người hay con người sưởi ấm chăn bông ?

Trong một ng​​ôi chùa cũ nát, chú tiểu nhỏ chán nản thất vọng nói với lão hòa thượng: “Trong ngôi chùa nhỏ bé này chỉ có hai thầy trò chúng ta, lúc con đi xuống núi hóa duyên, mọi người đều là nói những lời ác ý về Sư phụ và con, còn thường xuyên gọi con là hòa thượng hoang”.

Tiểu hòa thượng nói tiếp: “Hôm nay con đi khất thực, trời lạnh như vậy mà không một ai mở cửa cho con, đến cơm bố thí cũng được ít. Chùa Bồ Đề chúng ta muốn là nơi hóa độ chúng sinh, tiếng chuông vang xa không ngớt như Sư Phụ nói, con e là không thể.”

Lão hòa thượng khoác lên mình chiếc áo cà sa không nói lời nào, chỉ nhắm mắt lại lẳng lặng nghe… Tiểu hòa thượng cứ nói và cằn nhằn liên miên….

Cuối cùng lão hòa thượng mở mắt và hỏi: “Bây giờ bên ngoài gió bấc thổi mạnh, lại có băng tuyết ngập trời, con có thấy lạnh không?”Tiểu hòa thượng toàn thân run rẩy nói: “Dạ, con lạnh, hai chân con đều tê cóng cả rồi!”

Lão hòa thượng nói: “Vậy chi bằng chúng ta đi ngủ sớm thôi.”

Lão hòa thượng và tiểu hòa thượng tắt đèn và vào trong chăn ngủ. Một lúc sau, lão hòa thượng hỏi: “Bây giờ con có thấy ấm không?”

Chú tiểu nhỏ trả lời: “Dạ kính bạch Sư phụ, đương nhiên là con thấy ấm rồi, giống như ngủ dưới ánh mặt trời vậy!”

Lão hòa thượng nói: “Khi nãy, chăn bông để ở trên giường là lạnh, thế nhưng khi có người nằm vào lại trở nên ấm áp. Con thử nói xem, là chăn bông sưởi ấm cho người hay là người sưởi ấm cho chăn bông đây?”

Tiểu hòa thượng nghe xong liền nở một nụ cười nói: “Dạ Sư phụ ơi, chăn bông làm sao có thể sưởi ấm cho người được, là do con người tỏa ra thân nhiệt làm chăn bông ấm lên đấy ạ”

Lão hòa thượng hỏi: “Chăn bông đã không cho chúng ta sự ấm áp lại còn cần chúng ta đi sưởi ấm nó, như thế thì chúng ta còn đắp chăn bông làm gì?”

Tiểu hòa thượng ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Dạ kính bạch Thầy, mặc dù chăn bông không sưởi ấm cho chúng ta, nhưng chăn bông dày có thể giữ lại hơi ấm của chúng ta, khiến cho chúng ta ngủ được thoải mái.”

Sau khi nghe chú tiểu nhỏ trả lời, lão hòa thượng miệng mỉm cười và bảo:

“Chúng ta là hòa thượng tụng kinh rung chuông, chẳng phải là giống người nằm dưới “chăn bông”? Còn những chúng sinh kia chẳng phải họ là một cái chăn bông dày đó sao? Chỉ cần chúng ta một lòng hướng thiện, thì chiếc “chăn bông” lạnh như băng ngoài kia cuối cùng cũng sẽ được chúng ta sưởi ấm. Lúc đó cái chăn bông ấy cũng sẽ giữ ấm lại cho chúng ta.

Tiểu hòa thượng nghe xong liền bừng tỉnh mà hiểu ra hết.
Bắt đầu từ ngày hôm sau, chú tiểu nhỏ ấy đều dậy rất sớm đi xuống núi hóa duyên. Tiểu hòa thượng cũng vẫn gặp phải những lời ác như trước đây. Thế nhưng tiểu hòa thượng trước sau gì đều giữ vững thái độ nho nhã và lễ độ đối xử với mọi người.

Mười năm sau…
Chùa Bồ Đề đã trở thành ngôi chùa có diện tích hơn mười cây số vuông​​, có rất nhiều hòa thượng, khách hành hương tới lui không ngớt. Tiểu hòa thượng ngày nào cũng đã trở thành một vị Sư trụ trì lỗi lạc.

Kỳ thực trên thế giới này, chúng ta đều là người đang nằm trong chăn bông, người khác chính là “chăn bông” của chúng ta. Khi chúng ta dụng tâm đi sưởi ấm cho “chăn bông” thì một thời gian “chăn bông” cũng sẽ giữ ấm lại cho chúng ta.
Mối quan hệ giữa người và “chăn bông” là như vậy.

Tuệ Tâm

Namo Buddhaya

TĐMVSK sưu tầm

 

 

 

by Tháng Mười Hai 30, 2017 Comments are Disabled Chia sẻ kinh nghiệm, Đèn soi lối, LỜI HAY Ý ĐẸP, Tâm Linh