Post Tagged with: "thánh Joakim"

TIN MỪNG NHƯ ĐÃ ĐƯỢC VÉN MỞ CHO TÔI – QUYỂN 1, 5-6

TIN MỪNG NHƯ ĐÃ ĐƯỢC VÉN MỞ CHO TÔI – QUYỂN 1, 5-6

https://tongdomucvusuckhoe.net/wp-content/uploads/2012/09/saint-ann.jpg

                         QUYỂN 1, 5 & 6

 

5* ANNA, VỚI MỘT THÁNH VỊNH, LOAN BÁO CHỨC LÀM MẸ CỦA BÀ

          Tôi lại thấy căn nhà của Joakim và Anna. Bên trong không có gì

thay đổi, ngoại trừ có rất nhiều cành hoa cắm trong bình đặt ở đó

đây, tất cả đều đầy hoa. Chắc chắn đây là những cành lấy về khi

tỉa cây trong vườn. Đây là một đám mây các bó hoa mà mầu sắc

thay đổi từ trắng tuyết đến mầu đỏ san hô.

          Công việc của Anna cũng có khác. Trên cái khung cửi nhỏ hơn

cái kia, bà đang dệt một tấm vải đẹp bằng gai và bà hát, hòa nhịp

đạp của chân với điệu hát. Bà hát và bà mỉm cười… với ai? Với

chính bà, với một thị kiến nào đó trong nội tâm bà. Tiếng ca chậm

rãi nhưng vui tươi. Tôi viết ra để hoàn tất, vì bà nhắc đi nhắc lại

nhiều lần, như tìm thấy ở đó sự toàn phúc. Bà hát càng lúc càng

mạnh và vững vàng, tựa như bà tìm được tiết điệu của nó trong tim

bà. Ban đầu, bà thì thầm khe khẽ, rồi vững chắc hơn, bà hát giọng

cao hơn và nhanh hơn. Tôi chép lại đây, bởi vì nó rất êm ái trong sự

đơn sơ của nó:

Vinh danh Chúa toàn năng đã yêu thương con cháu Đavít. Vinh danh Chúa.

Từ trời, ơn huệ của Ngài đã viếng thăm con.

Cây cằn cỗi đã mọc ra cành non, và con sung sướng.

Hy vọng đã vãi hạt giống vào dịp lễ Ánh Sáng.

Không khí thơm tho của tháng Nisan thấy nó nảy mầm.

Vào mùa xuân, thân xác tôi sẽ như cây hạnh đào đầy hoa.

Vào buổi chiều của cuộc đời, nó thấy nó sinh trái.

Trên cành này là một bông hồng, một trái cây dịu ngọt nhất.

Một ngôi sao lấp lánh, môt sự sống thơ ngây trẻ trung.

Đó là niềm vui của gia đình, của vợ chồng.

Ngợi khen Chúa là Thiên Chúa đã thương con.

Ánh sáng của Người đã loan báo cho con: một Vì Sao sẽ đến với ngươi.

Vinh quang! Vinh quang! Trái cây này sẽ thuộc về Ngài: trái

đầu tiên và sau cùng, thánh thiện và trong sạch như ân huệ của Chúa.

Nó sẽ thuộc về Ngài, và bởi nó, niềm vui và bình an sẽ đến trên trái đất.

Hỡi thoi! Hãy bay! Chỉ của mi sẽ dệt vải cho đứa trẻ. Nó sắp sinh ra.

Lời ca của trái tim tôi sẽ bay lên cùng Thiên Chúa.

          Joakim vào khi bà đang hát bài ca của bà lần thứ bốn: “Anna, bà

sung sướng quá nhỉ? Tôi thấy bà như con chim khai mào mùa xuân.

Bài ca này là gì thế? Tôi chưa bao giờ nghe ai hát cả. Nó từ đâu tới

vậy?”

          – Từ qủa tim tôi đó, Joakim – Anna đứng dậy và đến với chồng

bà, bây giờ thì cười tươi, bà có vẻ trẻ hơn và đẹp hơn.

           – Tôi đâu có biết bà là thi sĩ – ông chồng bà nói khi nhìn bà với vẻ

cảm phục. Người ta không thể nghĩ đó là vợ chồng già. Cái nhìn

của họ là sự âu yếm của các cặp trẻ: “Tôi từ cuối vườn về và tôi

nghe thấy bà hát. Từ bao năm rồi, tôi không được nghe cái giọng

chim ca rất gợi cảm của bà. Bà có thể hát lại bài ca này cho tôi

nghe không?”

          – Tôi sẽ hát lại, dù ông không xin. Con cái Israel luôn luôn đặt

trong lời ca những tiếng kêu chân thành nhất của hy vọng, niềm

vui, nỗi đau của họ. Tôi đã phó thác cho bài ca của tôi lo việc nói

cho ông và cho tôi một niềm vui vĩ đại. Đúng, kể cả nói lại cho tôi.

          Đây là một điều lớn lao tới nỗi mặc dầu đã chắc chắn, tôi vẫn thấy

nó như không thực – Và bà bắt đầu lại bài hát, nhưng tới câu: “Trên

cành này là một bông hồng, một trái cây dịu ngọt nhất, đó là một vì

sao…”, giọng của bà run run. Từ giọng nữ trầm, trước hết trở thành

rung rung, rồi bị tắt. Với một tiếng nấc vui mừng, bà nhìn Joakim,

bà giơ tay lên và kêu: “Cưng ơi! Tôi là mẹ!”, và bà lăn vào lòng

ông, giữa hai cánh tay mà ông giang ra cho bà, và ông ôm chặt lấy

người vợ sung sướng của ông.

          Một sự ôm ấp trong trắng nhất và sung sướng nhất mà tôi chưa

hề thấy từ khi tôi ở trên đời. Trong trắng, và nồng nàn trong sự

trong trắng của nó. Rồi một lời trách êm đi qua mái tóc hoa râm

của Anna: “Vậy mà bà không nói cho tôi?”

          – Là vì tôi muốn chắc ăn. Già như tôi… mà biết mình làm mẹ…

thực tình tôi không thể tin… và tôi không muốn gây ra cho ông một

sự thất vọng lớn hơn tất cả. Kể từ cuối tháng mười hai, tôi cảm thấy

một sự đổi mới trong dạ tôi: sự nảy sinh của một cành mới. Nhưng

bây giờ ở trên cành này là một quả. Chắc chắn rồi… Ông thấy

không? Tấm vải này là để cho người sắp tới.

          – Có phải đó là số gai mà bà mua ở Jêrusalem hồi tháng mười

không?

          – Đúng, rồi tôi kéo sợi trong khi chờ đợi niềm hy vọng… Tôi đã

trông cậy: ngày sau cùng, khi tôi đang cầu nguyện trong Đền Thờ,

gần nơi nhà Chúa hết sức có thể được phép đối với một người đàn

bà, trời đã muộn… Ông có nhớ tôi đã nói: “Tí nữa, tí nữa đi”. Tôi

không thể rời bỏ nơi này khi chưa nhận được ân huệ. Rồi trong

bóng tối đã trùm lên nơi Thánh, tôi cảm thấy một sự lôi kéo mạnh

mẽ hết sức của linh hồn tôi để giựt lấy một tiếng “Được” của Thiên

Chúa đang hiện diện ở đó. Tôi đã thấy vọt ra một tia sáng, một tia

sáng tuyệt diệu, sáng và êm như ánh trăng, nhưng nó mang theo sự

chói lọi của tất cả mọi hạt trai và ngọc qúi của trái đất. Tôi thấy

như một trong những ngôi sao qúi của bức màn, những ngôi sao ở

dưới chân các Kêrubim, nó tách ra và mặc lấy sự huy hoàng của

một ánh sáng siêu nhiên… Tôi thấy như từ bên kia bức màn Thánh,

từ chính sự vinh quang, một tia lửa bay nhanh đến với tôi. Và khi

băng qua không khí, nó nói với tôi giống như tiếng nói từ trời: “Điều

con xin sẽ đến cho con”. Chính vì vậy mà tôi hát: “Một vì sao sẽ

đến với ngươi”. Sẽ không bao giờ có người con nào như con chúng

ta. Nó tự biểu lộ như ánh sáng của một vì sao trong Đền Thờ và nó

nói: “Con đây” trong lễ Ánh Sáng. Tôi nghĩ rằng ông cũng đã thấy

 ngay vào lúc ông nhìn tôi như một Anna Elqana mới. Chúng ta sẽ

gọi tên nó là gì, đứa con của chúng ta, mà một cách êm đềm như

tiếng rì rào của dòng suối, tôi cảm thấy nó nói trong lòng tôi bằng

những nhịp đập của con tim bé tí của nó, giống như một con chim

cu mà người ta giữ trong lòng bàn tay.

          – Nếu là con trai, chúng ta sẽ gọi nó là Samuel. Nếu là con gái

thì là Ngôi Sao, cái từ đã chấm dứt bài hát của bà để cho tôi nỗi vui

được biết mình là cha, hình thể mà nó đã dùng để tự bộc lộ trong

bóng tối thánh của Đền Thờ.

          – Ngôi Sao, ngôi sao của chúng ta. Tôi không biết, tôi nghĩ, tôi

nghĩ rằng đây là đứa con gái. Tôi cho rằng những vuốt ve qúa êm

đềm như vầy chỉ có thể đến từ một cô bé rất dịu dàng. Qủa vậy, tôi

không mang nó, tôi không đau đớn. Chính nó mang tôi đi trên nẻo

đường xanh tươi hoa nở, tựa như tôi là em gái của các thiên thần,

và trái đất đã ở rất xa rồi… Tôi thường nghe nói rằng các phụ nữ thụ

thai và cưu mang con thì phải đau đớn. Nhưng tôi, tôi không cảm

thấy đau. Tôi cảm thấy tôi khỏe mạnh, trẻ trung, tươi mát hơn là khi

tôi cho ông sự đồng trinh của tôi vào thời kỳ trẻ trung xa xưa của

tôi. Con gái Thiên Chúa – vì nó là của Thiên Chúa hơn là của chúng

ta, bông hoa nở trên thân cây khô này – Nó không làm đau cho má

nó, nó chỉ mang cho bà bình an và phúc lành: hoa trái của Thiên

Chúa, người Cha thực của nó.

          – Vậy chúng ta sẽ gọi nó là MARIA, vì sao biển của chúng ta,

ngọc trai, hạnh phúc. Đó là tên của nữ vĩ nhân thứ nhất của Israel.

Nhưng nó sẽ không bao giờ xúc phạm đến Chúa. Nó sẽ hát bài thơ

của đời nó cho một mình Người, vì nó hiến thân cho Người: Bánh

Thánh từ trước khi sinh ra.

          – Đó là của lễ của chúng ta dâng Người. Đúng, dù trai hay gái,

sau khi nó là niềm vui cho chúng ta trong ba năm, chúng ta sẽ dâng

con chúng ta cho Chúa. Chúng ta sẽ là bánh thánh cùng với nó vì

vinh quang Thiên Chúa.

          Tôi không còn nghe và không còn thấy gì nữa.

 

6* “ĐẤNG VÔ TÌ VẾT KHÔNG BAO GIỜ

NGỪNG TƯỞNG NHỚ TỚI THIÊN CHÚA”

          Đấng Khôn Ngoan, sau khi đã soi sáng cho các ngài bằng các

giấc mộng ban đêm, chính Người đã đến. “Biểu hiệu về sức mạnh

của Thiên Chúa và về vinh quang của Đấng Toàn Năng”, và trở

thành lời nói với kẻ son sẻ. Đấng mà từ đây, Người thấy thời gian

cứu độ đã rất gần – là Cha, Đấng Kitô, cháu của Anna – đã thi hành

những phép lạ trên những kẻ son sẻ, bệnh hoạn, bị ám, trên các kẻ

đau khổ, trên tất cả mọi khốn nạn của trái đất.

          Nhưng trong niềm vui được có một người mẹ, thì đây, Cha thì

thầm một lời kín ẩn trong bóng tối của ngôi Đền Thờ, nơi cất giữ

mọi hy vọng của Israel, của ngôi Đền Thờ mà từ nay đã tới biên

giới sự hiện hữu của Người, vì Đền Thờ mới, Đền Thờ thực sự,

không phải chỉ chứa đựng hy vọng của một dân, mà là sự xác thực

về Thiên Đàng cho dân chúng của cả trái đất, trải qua sự liên tiếp

của mọi thế kỷ cho đến tận thế, đã đến gần lúc xuất hiện trên trái

 đất. Lời này thi hành phép lạ, làm cho lòng dạ son sẻ được sinh nở.

Lời này đã cho Cha một người Mẹ. Đấng không phải chỉ có sự trọn

lành tự nhiên như thông thường, vì Mẹ sinh ra bởi hai vị thánh;

không phải Mẹ chỉ có một linh hồn tốt như nhiều người khác, một

sự phát triển liên tục của lòng tốt bởi một sự sẵn sàng tuyệt vời của

ý muốn Mẹ, không phải chỉ có một thân xác trinh khiết, nhưng là

người duy nhất trong mọi người, Mẹ có một tâm hồn trinh khiết.

Con đã thấy sự sinh sản ra các linh hồn liên tục bởi Thiên Chúa,

bây giờ con hãy nghĩ tới nó phải đẹp dường nào, linh hồn biệt ái

của Chúa Cha từ trước khi có thời gian, linh hồn là sự ngon lành

mãn nguyện của Ba Ngôi Rất Thánh! Ba Ngôi muốn nồng nàn

trang điểm cho nó bằng các ân huệ của Người, để nó lại là một

tặng phẩm cho chính Người. Ôi! Hỡi Đấng Hoàn Toàn Thánh Thiện

mà Thiên Chúa đã tạo dựng cho chính Người, và sau đó là cho

phần rỗi của loài người! Trước khi mang Vị Cứu Tinh, Người đã là

nguồn gốc của ơn cứu rỗi, là Thiên Đàng sống động, bởi nụ cười

của Người, Người đã bắt đầu thánh hóa trái đất.

          Linh hồn được tạo dựng để làm linh hồn của Mẹ Thiên Chúa!!!

Khi mà, bởi một rung động mạnh mẽ nhất của Tình Yêu Ba Ngôi,

tia lửa sống này vọt ra, các thiên thần đều cảm thấy một niềm vui

đặc biệt, bởi vì Thiên Đàng chưa bao giờ thấy một ánh sáng nào

sống động như vậy. Tựa như một cánh hoa của bông hồng Thiên

Quốc, một cánh hoa phi vật chất và cao qúi tựa như ngọc và lửa, là

hơi thở của Thiên Chúa, xuống để làm cho sống động một xác thể

rất khác với các thân xác khác. Hơi thở này đã xuống cách mạnh

mẽ trong sự cuồng nhiệt nồng cháy của nó tới nỗi nguyên tội không

thể đụng tới, linh hồn băng qua không gian và ẩn náu trong một

lòng dạ được thánh hóa.

          Trái đất đã có được bông hoa của nó mà nó chưa biết. Bông hoa

thực, bông hoa duy nhất mà sự tươi nở sẽ đời đời: Bông huệ, bông

hồng, bông hoa tím và bông lài, hướng nhật qùi và anh thảo hòa

trộn với nhau, và cùng với chúng, hết mọi bông hoa của trái đất tan

hòa thành một bông hoa duy nhất: MARIA, nơi Người tụ họp hết

mọi Nhân Đức và Ân Sủng. Vào tháng tư, đất Palestin hiện ra như

một khu vườn mênh mông, nơi hương thơm và mầu sắc là một tặng

phẩm tuyệt diệu cho con tim loài người. Nhưng bông hồng đẹp nhất

chưa được biết đến. Nó đã nở ra cho Thiên Chúa trong nơi kín ẩn

của lòng mẹ, bởi vì Mẹ Cha đã yêu từ giây phút đầu tiên Người

được thụ thai. Chỉ khi cây nho đã cho máu của nó để làm rượu, khi

nước nho ngọt và mạnh xông lên đầy không khí và lọt vào mũi, Mẹ

mới mỉm cười, trước tiên là với Thiên Chúa, rồi với thế giới, khi nói

trong nụ cười khôn tả này rằng: “Đây rồi! Cây nho đã cho chùm

nho được chỉ định để nghiền nát trong máy ép, để trở nên linh dược

đời đời chữa bệnh cho loài người. Đây, nó đã ở giữa chúng ta”.

Cha đã nói: Maria đã yêu ngay từ giây phút đầu tiên Mẹ được

thụ thai. Ai đã cho tâm hồn ánh sáng và sự hiểu biết? Ân Sủng. Ai

đã làm cho nó biến đi? Tội nguyên tổ và tội trọng.

MARIA, đấng vô tì vết, không bao giờ nguôi nghĩ tới Thiên Chúa,

tới sự lân cận với Người, tới tình yêu Người, tới ánh sáng của Người,

 sự khôn ngoan của Người. Vậy Mẹ đã có thể hiểu và yêu khi mẹ

còn là một xác thể đang thành hình chung quanh một linh hồn thuần

khiết, và tiếp tục yêu.

          Sau này cha sẽ cho con chiêm ngưỡng trong tâm hồn, những vực

thẳm của sự trinh khiết nơi Mẹ Maria. Con sẽ cảm thấy một sự

choáng váng Thiên Quốc, giống như khi Cha cho con cứu xét tính

Vô Tận của chúng ta. Con đã nhìn xem thế nào là sự kiện mang

trong lòng bà một con người được miễn nguyên tội, điều làm cho

nó mất Thiên Chúa, có thể cho mẹ Người, một người chỉ cưu mang

Mẹ một cách tự nhiên như nhân loại, một sự thông minh cao vượt

và làm cho bà thành một tiên tri: sự tiên tri về con gái bà mà bà

tuyên bố là “Con gái của Thiên Chúa”.

          Và con hãy nghĩ đến thế nào là tình trạng của các cha mẹ đầu

tiên vô tội. Nếu họ đã sinh ra những người con vô tội theo ý muốn

của Thiên Chúa… Đó, ôi loài người, kẻ nói rằng nhắm tới “siêu

nhân”, mà với các thói hư của các con, các con hướng về “siêu

qủi”. Có những phương tiện để tiến tới “siêu nhân”: biết trốn tránh

những ảnh hưởng nguy hại của Satan và để cho Thiên Chúa việc tổ

chức đời sống, kiến thức, điều lành, và không ước ao gì hơn ngoài

những thứ Thiên Chúa đã ban cho các con (những điều này chỉ còn

kém vô tận một chút ), để có thể, trong sự cải tiến liên tục hướng về

sự trọn lành, sinh ra những người con là người trong thân xác, là

con cái Đấng Khôn Ngoan trong tâm hồn, tức là chiến thắng, tức là

mạnh mẽ, tức là vô địch khi đối đầu với Satan, kẻ đáng lẽ đã bị

đóng chặt xuống đất từ bao thế kỷ trước giờ nó bị như vậy, và cùng

với nó là tất cả những sự ác nơi nó.

 

Download TIN MỪNG NHƯ ĐÃ ĐƯỢC VÉN MỞ CHO TÔI 

Viết bởi Maria Valtorta

Dịch gỉa: Nữ tu Phạm Thị Hùng CMR

Quyển 1-Chuẩn Bị.pdf

http://www.mediafire.com/view/?4bcyq77ze4ai2yo 

Quyển 2_Năm I Đời Sống Công Khai.pdf

http://www.mediafire.com/view/?ea5acw4wttbdudd

Quyển 3-Năm II Đời Sống Công Khai.pdf

http://www.mediafire.com/view/?o6gi6p73sk5lrhd

Quyển 4-Năm II Đời Sống Công Khai.pdf

http://www.mediafire.com/view/?s9akma9mmdzdb26

Quyển 5-Năm III Đời Sống Công Khai.pdf

http://www.mediafire.com/view/?yrq9nq416v5s4dx

Quyển 6-Năm III Đời Sống Công Khai.pdf

http://www.mediafire.com/view/?8vl7kzjkskplk1b

Quyển 7-Năm III Đời Sống Công Khai.pdf

http://www.mediafire.com/view/?apbbvph8ndui8m3

Quyển 8-Chuẩn Bị Cuộc Tử Nạn.pdf

http://www.mediafire.com/view/?kbp3i58kizp5ad1

Quyển 9-Cuộc Tử Nạn.pdf

http://www.mediafire.com/view/?txb433uklyoke1x

Quyển 10-Vinh Quang.pdf

http://www.mediafire.com/view/?oln727ghllo7536

 

 

by Tháng Chín 19, 2012 1 comment Cuộc đời Chúa Giê-su (Maria Valtorta)