Trong những ngày cổ xưa, khi những lời hứa của Thượng Đế đan xen với số phận của con người, một câu chuyện đầy mưu mẹo, xung đột, và sự cứu chuộc đã diễn ra giữa hai anh em sinh đôi – Jacob và Esau. Đây không chỉ là câu chuyện về quyền trưởng nam, mà còn là hành trình của lòng ghen tị, sự lừa dối, và cuối cùng là sự hòa giải trong một gia đình bị chia rẽ bởi tham vọng. Hãy cùng bước vào thế giới của lều trại và đồng cỏ, nơi hai anh em, khác nhau như ngày và đêm, đã để lại dấu ấn không phai trong lịch sử nhân loại.
Câu chuyện bắt đầu với Isaac, con trai của Abraham, và người vợ của ông, Rebekah. Sau nhiều năm không có con, giống như cha mẹ của Isaac trước đó, Rebekah cuối cùng mang thai – nhưng không phải một, mà là hai đứa trẻ. Thai kỳ của cô không hề dễ dàng. Hai đứa bé trong bụng cô vật lộn dữ dội, như thể chúng đã tranh đấu ngay từ khi chưa chào đời. Lo lắng, Rebekah cầu xin Thượng Đế, và Ngài phán: “Hai dân tộc ở trong bụng ngươi, hai nước sẽ từ lòng ngươi mà ra. Dân này sẽ mạnh hơn dân kia, và kẻ lớn sẽ phục vụ kẻ nhỏ.” Lời tiên tri ấy như một lời báo trước về những gì sắp xảy ra, một định mệnh mà cả gia đình không thể tránh khỏi.
Khi đến ngày sinh, Esau ra đời trước – một cậu bé khỏe mạnh, đỏ hồng, phủ đầy lông như mặc một chiếc áo da thú. Ngay sau đó, Jacob chào đời, tay nhỏ bé của cậu nắm chặt gót chân anh trai, như không muốn bị bỏ lại phía sau. Vì vậy, họ đặt tên cậu là Jacob, nghĩa là “kẻ nắm gót” hoặc “kẻ soán ngôi” – một cái tên tiên đoán số phận của cậu. Esau lớn lên thành một thợ săn dũng mãnh, yêu thích đồng hoang, với làn da rám nắng và sức mạnh của một con thú rừng. Jacob, ngược lại, là một người điềm tĩnh, thích ở trong lều, gần gũi với mẹ Rebekah, và khéo léo trong cách suy nghĩ cũng như hành động.
Hai anh em, dù sinh đôi, lại khác biệt như nước với lửa. Esau là niềm tự hào của Isaac, người yêu thích những bữa ăn từ thú săn mà Esau mang về. Rebekah, trong khi đó, dành tình yêu đặc biệt cho Jacob, có lẽ vì cô nhớ lời tiên tri rằng “kẻ nhỏ” sẽ vượt lên. Sự thiên vị này âm thầm gieo mầm cho những rạn nứt trong gia đình, và chẳng bao lâu, một cơ hội đã đến để Jacob biến lời tiên tri thành hiện thực.
Một ngày nọ, Esau trở về từ cánh đồng sau chuyến săn dài, đói đến kiệt sức. Mùi thơm của món cháo đậu đỏ mà Jacob đang nấu trong lều bay đến, khiến anh không thể cưỡng lại. “Cho anh ăn chút cháo đỏ đó đi, anh đói sắp chết rồi!” Esau nói, giọng khàn khàn vì mệt mỏi. Jacob, với ánh mắt lấp lánh sự tinh ranh, đáp lại: “Được thôi, nhưng hãy bán quyền trưởng nam của anh cho em trước đã.” Quyền trưởng nam – một đặc quyền thiêng liêng trong văn hóa thời ấy, bao gồm phần tài sản gấp đôi và vai trò lãnh đạo gia đình – là thứ Esau được hưởng vì sinh ra trước. Nhưng trong cơn đói, Esau coi thường nó. “Anh sắp chết rồi, quyền trưởng nam để làm gì? Đưa cháo đây!” anh gầm gừ. Jacob bắt anh thề, và Esau, không chút do dự, đồng ý. Một bát cháo đổi lấy một di sản – thương vụ đầu tiên trong chuỗi mưu mẹo của Jacob đã hoàn tất.
Nhiều năm trôi qua, Isaac già đi, mắt ông mờ dần đến mức gần như mù. Ông biết ngày mình ra đi không còn xa, nên gọi Esau đến. “Con trai ta,” ông nói, giọng yếu ớt, “hãy đi săn cho cha một món thú rừng, nấu món ta thích, rồi mang đến để ta chúc phước cho con trước khi ta chết.” Chúc phước của cha là lời khẳng định cuối cùng cho quyền trưởng nam, một nghi thức không thể đảo ngược. Esau vâng lời, cầm cung tên và lao vào đồng hoang, để lại lều trại trong sự im lặng đầy căng thẳng.
Rebekah, đứng gần đó, nghe được toàn bộ cuộc trò chuyện. Với tình yêu dành cho Jacob và niềm tin vào lời tiên tri, cô quyết định hành động. Cô gọi Jacob đến và thì thầm: “Con ơi, cha con sắp chúc phước cho Esau. Nhưng con phải nhận lấy lời chúc đó. Hãy nghe mẹ: đi lấy hai con dê tốt, mẹ sẽ nấu món cha thích, và con sẽ giả làm Esau để nhận lời chúc.” Jacob do dự. “Mẹ ơi, Esau đầy lông, còn con thì không. Nếu cha sờ vào con, cha sẽ biết ngay, và con sẽ bị nguyền rủa thay vì được chúc phước!” Nhưng Rebekah đã chuẩn bị sẵn. “Cứ làm đi, mẹ sẽ chịu trách nhiệm,” cô quả quyết.
Jacob vâng lời mẹ. Rebekah nấu món ăn từ thịt dê, bọc da dê quanh tay và cổ Jacob để giả lông của Esau, rồi khoác lên cậu áo của anh trai – chiếc áo mang mùi đồng cỏ mà Isaac quen thuộc. Jacob bước vào lều, tim đập thình thịch, mang theo món ăn. “Cha ơi,” cậu nói, cố làm giọng khàn như Esau, “con là Esau, con trai đầu lòng của cha. Con đã làm như cha dặn. Hãy ăn và chúc phước cho con.” Isaac nghi ngờ. “Sao con săn nhanh vậy?” ông hỏi. “Vì Thượng Đế đã giúp con,” Jacob đáp, lời nói dối tuôn ra trơn tru. Isaac vẫn chưa chắc chắn. “Lại gần đây để cha sờ con.” Jacob bước tới, và khi Isaac chạm vào tay cậu, cảm nhận lớp da dê, ông thì thầm: “Giọng thì giống Jacob, nhưng tay là của Esau.” Cuối cùng, mùi áo của Esau thuyết phục ông. Isaac ăn món thịt, rồi đặt tay lên Jacob, ban lời chúc phước: “Nguyện con được phước từ sương trời và đất tốt, nguyện các dân phục con, và anh em con cúi đầu trước con.”
Ngay khi Jacob rời đi, Esau trở về. Anh mang món ăn vào, hào hứng nói: “Cha ơi, con đây, Esau của cha. Hãy chúc phước cho con!” Isaac giật mình, run rẩy. “Ai vừa ở đây? Ta đã chúc phước cho kẻ đó rồi!” Esau gào lên trong đau đớn, nhận ra mình bị lừa. “Cha ơi, chẳng lẽ cha chỉ có một lời chúc? Hãy chúc cho con nữa đi!” anh cầu xin, nước mắt rơi lã chã. Isaac buồn bã đáp: “Ta đã làm em con thành chủ của con. Ta không thể lấy lại lời chúc.” Esau ôm hận trong lòng, thề sẽ giết Jacob sau khi Isaac qua đời. Nghe tin, Rebekah vội gửi Jacob trốn đến nhà người cậu, Laban, ở Haran, chờ ngày Esau nguôi giận.
Hành trình của Jacob không kết thúc ở đó. Trong những năm xa nhà, cậu đối mặt với nhiều thử thách, bị lừa bởi Laban, nhưng cũng trưởng thành và xây dựng gia đình riêng. Esau, dù mất quyền trưởng nam và lời chúc, vẫn trở thành tổ phụ của dân Edom, mạnh mẽ theo cách của riêng mình. Nhiều năm sau, hai anh em tái hợp. Jacob, giờ đây khiêm nhường hơn, cúi mình trước Esau, và Esau, với trái tim đã tha thứ, chạy đến ôm em. Lời tiên tri đã ứng nghiệm: kẻ nhỏ vượt lên kẻ lớn, nhưng tình anh em, dù từng tan vỡ, cuối cùng cũng được hàn gắn.
Câu chuyện về Jacob và Esau là một vở kịch gia đình đầy kịch tính, nơi lòng tham, sự lừa dối, và tình yêu đan xen. Hãy tưởng tượng Esau, đỏ mặt vì giận dữ, và Jacob, run rẩy trong lớp da dê giả. Đó là khoảnh khắc con người đấu tranh với định mệnh, nơi Thượng Đế sử dụng cả sai lầm của họ để hoàn thành kế hoạch lớn hơn. Jacob lấy quyền trưởng nam bằng mưu mẹo, nhưng cái giá là những năm lưu vong và nỗi sợ hãi. Esau mất đi đặc quyền, nhưng tìm thấy sức mạnh trong sự kiên cường của mình.
Ngày nay, câu chuyện này vẫn sống động, nhắc nhở chúng ta về hậu quả của sự ghen tị và giá trị của sự tha thứ. Jacob và Esau không chỉ là hai anh em trong Kinh Thánh; họ là hình ảnh của những xung đột trong mỗi gia đình, mỗi trái tim. Từ bát cháo đỏ đến lời chúc bị đánh cắp, hành trình của họ dạy chúng ta rằng, dù mưu mẹo có thể thắng lợi nhất thời, chỉ có tình yêu và sự hòa giải mới mang lại bình an lâu dài.