Những điều kiêng kỵ khi bốc mộ và câu chuyện hãi hùng có thật

Những điều kiêng kỵ khi bốc mộ và câu chuyện hãi hùng có thật

Bốc mộ, hay còn gọi là cải táng, là một phong tục tâm linh lâu đời trong văn hóa Việt Nam, nhằm giúp linh hồn người đã khuất được yên nghỉ ở nơi tốt đẹp hơn. Đây không chỉ là trách nhiệm của con cháu đối với tổ tiên, mà còn là nghi thức kết nối sâu sắc với thế giới vô hình. Tuy nhiên, nếu làm sai cách hay phạm phải những điều kiêng kỵ, bạn có thể khiến linh hồn người mất nổi giận, mang tai họa đến cho cả gia đình, thậm chí biến ngôi nhà thành chốn trú ngụ của ma quỷ. Dưới đây là những điều tuyệt đối không được làm khi bốc mộ – hãy ghi nhớ để tránh rước họa vào thân!

Mục lục

    Những điều kiêng kỵ khi bốc mộ

    Không được bốc mộ khi chưa đủ thời gian

    Theo quan niệm tâm linh, một ngôi mộ chỉ nên được bốc khi phần thi thể đã phân hủy hoàn toàn, thường sau ít nhất 3 năm, tùy thuộc vào đất đai và phong thủy. Nếu bạn nóng vội bốc mộ khi xương cốt chưa “chín”, linh hồn người mất sẽ không siêu thoát, mà còn phẫn nộ vì bị quấy nhiễu. Có người kể rằng, vì bốc mộ ngay sau 1 năm chôn cất, đêm đó cả nhà nghe tiếng rên rỉ từ góc nhà, kèm theo mùi hôi tanh kỳ lạ không rõ nguồn gốc. Đừng để sự thiếu kiên nhẫn khiến tổ tiên trách phạt, hãy đợi đúng thời điểm!

    Không được để người có tang bốc mộ

    Những người đang chịu tang – đặc biệt là tang cha mẹ, vợ chồng – tuyệt đối không được tham gia bốc mộ. Tâm linh cho rằng, người có tang mang âm khí nặng, nếu động vào hài cốt sẽ làm xáo trộn sự yên nghỉ của linh hồn, thậm chí kéo theo vong hồn khác về nhà. Có gia đình từng để con trai còn tang mẹ bốc mộ ông nội, kết quả là cả tháng trời nghe tiếng khóc lóc vang lên từ bàn thờ, trẻ con trong nhà thì sốt cao không dứt. Đừng để nỗi đau mất mát làm mờ mắt, hãy nhờ người ngoài gia tộc xử lý!

    Không được bốc mộ vào ngày xấu

    Ngày giờ bốc mộ phải được chọn kỹ càng, tránh những ngày Hắc Đạo, Tam Nương hay ngày xung khắc với tuổi người đã khuất. Nếu bạn bất chấp bốc mộ vào ngày âm khí nặng, chẳng hạn ngày mùng 5, 14, 23 âm lịch, thì coi chừng rước tà ma về nhà. Một câu chuyện rùng rợn được truyền tai: Gia đình nọ bốc mộ vào ngày xấu, sau đó liên tục thấy bóng người lặng lẽ đứng dưới gốc cây trong sân, dù đã thắp hương cầu khấn cũng không hết. Đừng đùa với thế giới vô hình, hãy xem ngày cẩn thận để tránh tai ương!

    Không được để phụ nữ mang thai lại gần

    Phụ nữ mang thai là đối tượng nhạy cảm với âm khí, nên tuyệt đối không được đến gần khu vực bốc mộ. Linh hồn người mất, dù là tổ tiên, cũng có thể vô tình bám theo người mang thai, gây ảnh hưởng đến thai nhi. Có trường hợp, một thai phụ vì tò mò đứng xem bốc mộ, về nhà liền bị bóng đè, mơ thấy người đã khuất ôm chặt lấy bụng mình. Đứa trẻ sinh ra sau đó quấy khóc không ngừng, gia đình phải mời thầy cúng mới yên. Đừng để sự hiếu kỳ khiến cả mẹ lẫn con rơi vào hiểm cảnh!

    Không được dùng tay bẩn động vào hài cốt

    Khi bốc mộ, mọi người tham gia phải tắm rửa sạch sẽ, tay chân không được dính đồ ô uế như máu tanh, thức ăn hay chất bẩn. Nếu dùng tay bẩn chạm vào hài cốt, bạn sẽ làm ô uế linh hồn người mất, khiến họ phẫn uất mà quay về quấy nhiễu con cháu. Có người kể, vì tay còn dính dầu mỡ mà động vào xương cốt, đêm đó cả nhà nghe tiếng gõ cửa liên hồi, mở ra thì không thấy ai. Hãy rửa tay bằng nước lá bưởi hoặc rượu trắng trước khi làm lễ, đừng để sự cẩu thả chuốc họa!

    Không được quên lễ cúng trước khi bốc

    Bốc mộ không phải chuyện muốn làm là làm, mà cần có lễ cúng đầy đủ để xin phép âm dương. Nếu bạn bỏ qua bước này, linh hồn người mất sẽ coi đó là sự xúc phạm, không chịu rời đi mà quay về trách phạt. Một gia đình vì vội vàng không cúng lễ, sau khi bốc mộ xong thì liên tục gặp ác mộng: người đã khuất hiện về với khuôn mặt giận dữ, chỉ tay mắng chửi. Mâm cúng phải có gà trống, rượu trắng, hương vàng, và lời khấn phải đọc to rõ – đừng qua loa nếu không muốn sống trong sợ hãi!

    Không được để trẻ con đến gần khu vực bốc mộ

    Trẻ con hồn nhiên nhưng cũng dễ bị âm khí xâm nhập. Nếu để trẻ chạy nhảy quanh khu vực bốc mộ, chúng có thể vô tình bị vong hồn bám theo, dẫn đến ốm đau hoặc quấy khóc không ngừng. Có trường hợp, một đứa bé theo bố đi bốc mộ, sau đó về nhà liên tục nói rằng thấy “ông già” đứng ở góc phòng, khiến cả nhà hoảng loạn. Đừng để sự ngây thơ của trẻ trở thành cái cớ cho ma quỷ nhập vào, hãy giữ trẻ cách xa nơi cải táng!

    Không được vứt hài cốt lung tung

    Sau khi bốc mộ, hài cốt phải được đặt vào tiểu sành mới và an táng ở nơi sạch sẽ, hợp phong thủy. Nếu bạn bất cẩn vứt xương cốt ra bãi rác hay nơi hoang vắng, linh hồn người mất sẽ không có chỗ nương tựa, oán hận mà quay về ám cả gia đình. Có người từng kể, vì bỏ sót một mẩu xương nhỏ bên vệ đường, đêm đó nghe tiếng gào thét vang lên từ bàn thờ, kéo dài suốt nhiều ngày. Hãy cẩn thận thu gom và an táng chu đáo, đừng để tổ tiên phải lang thang!

    Không được làm việc uể oải, thiếu thành tâm

    Bốc mộ là việc lớn, đòi hỏi sự thành kính và nghiêm túc. Nếu bạn làm qua loa, vừa làm vừa cười đùa hay tỏ thái độ bất mãn, linh hồn người mất sẽ cảm nhận được và nổi giận. Một gia đình từng để người bốc mộ cợt nhả, kết quả là sau đó cả nhà gặp tai nạn liên miên, đồ đạc tự nhiên rơi vỡ không lý do. Hãy giữ lòng thành, làm việc cẩn thận, đừng để sự thiếu tôn kính khiến bạn trả giá bằng máu và nước mắt!

    Không được để chó mèo lại gần khu vực bốc mộ

    Chó mèo là loài vật nhạy cảm với âm khí, nếu để chúng chạy vào khu vực bốc mộ, chúng có thể vô tình mang vong hồn về nhà. Có trường hợp, một con chó sục vào đào bới khi đang bốc mộ, sau đó về nhà liên tục sủa vào khoảng không, khiến gia chủ lạnh sống lưng. Đêm đến, cả nhà nghe tiếng chân người đi lại trong sân, nhưng mở cửa thì chẳng thấy gì. Hãy buộc chó mèo xa khu vực cải táng, đừng để chúng gây họa!

    Kết luận: Đừng xem thường nghi thức bốc mộ!

    Bốc mộ là nghi thức tâm linh đòi hỏi sự cẩn trọng và thành kính tuyệt đối. Những điều kiêng kỵ kể trên không phải chuyện đùa, mà là lời cảnh báo từ kinh nghiệm xương máu của người xưa. Chỉ cần phạm một lỗi nhỏ, bạn có thể khiến linh hồn người mất phẫn nộ, mang tai họa đến cho cả gia đình – từ tiếng động lạ giữa đêm, giấc mơ kinh hoàng, đến vận xui đeo bám không dứt. Hãy làm đúng, làm đủ, và luôn giữ lòng thành để tổ tiên phù hộ, đừng để sự bất cẩn biến nhà bạn thành nơi trú ngụ của ma quỷ!

    Câu chuyện kinh dị có thật về việc bốc mộ mà vi phạm

    Ở một ngôi làng nhỏ miền Trung Việt Nam, gia đình ông Hùng vốn nổi tiếng vì sự hiếu thảo với tổ tiên. Năm ấy, ngôi mộ của cụ cố nội đã chôn được hơn 5 năm, gia đình quyết định bốc mộ để cải táng vào một khu đất phong thủy tốt hơn, mong cầu tổ tiên phù hộ cho con cháu làm ăn phát đạt. Nhưng chính quyết định vội vàng và sự thiếu hiểu biết đã khiến cả nhà rơi vào cơn ác mộng không lối thoát.
    Ông Hùng, người đứng ra lo việc bốc mộ, vốn không tin lắm vào chuyện ngày giờ hay nghi lễ. Ông nghĩ rằng chỉ cần chọn một ngày rảnh rỗi, gọi vài người trong làng đến giúp là đủ. Thầy cúng trong làng khuyên rằng phải xem ngày lành tháng tốt, tránh ngày Tam Nương (mùng 7 âm lịch) vì đó là ngày âm khí nặng, dễ rước họa. Nhưng ông Hùng gạt đi, cười khẩy: “Mấy chuyện mê tín vớ vẩn, làm nhanh cho xong, mộ cũ cũng mục rồi!” Thế là ông chọn đúng ngày mùng 7 âm lịch để tiến hành, bất chấp lời cảnh báo.
    Đêm trước ngày bốc mộ, trời âm u lạ thường, không một vì sao. Bà Liên, vợ ông Hùng, nằm mơ thấy cụ cố nội hiện về, khuôn mặt nhăn nheo đầy giận dữ, chỉ tay vào bà mà quát: “Đừng động vào ta!” Bà giật mình tỉnh dậy, mồ hôi túa ra như tắm, kể lại cho chồng nhưng ông Hùng chỉ bảo: “Mơ thôi, đừng lo!” Sáng hôm sau, cả nhà cùng vài người hàng xóm bắt đầu công việc. Điều kiêng kỵ đầu tiên bị phạm: ông Hùng không làm lễ cúng, không thắp hương xin phép, chỉ bảo mọi người đào ngay lên.
    Khi nắp quan tài được mở ra, một mùi hôi thối nồng nặc bốc lên, dù hài cốt đã khô gần hết. Anh Tuấn, con trai lớn của ông Hùng, vì đang chịu tang mẹ vợ (mới mất chưa đầy 49 ngày), lẽ ra không được tham gia, nhưng anh vẫn xắn tay áo nhặt xương cụ cố bỏ vào tiểu sành. Điều kiêng kỵ thứ hai bị phá vỡ: người có tang động vào hài cốt. Lúc này, một cơn gió lạnh bất ngờ thổi qua, cuốn theo tiếng rít như ai đó đang thở dài. Mọi người trong nhóm bốc mộ bắt đầu cảm thấy bất an, nhưng ông Hùng vẫn gầm lên: “Làm nhanh đi, gió có gì mà sợ!”
    Công việc tưởng chừng suôn sẻ cho đến khi họ phát hiện một mẩu xương nhỏ bị bỏ sót bên cạnh ngôi mộ cũ. Thay vì nhặt lại, ông Hùng bảo: “Nhỏ thế thì vứt đi, không quan trọng!” rồi đá mẩu xương vào bụi cỏ gần đó. Điều kiêng kỵ thứ ba: vứt hài cốt lung tung. Không ai dám phản đối, nhưng không khí lúc này đã nặng nề lạ thường, như có ánh mắt vô hình đang dõi theo từng người.
    Đêm hôm đó, khi cả nhà vừa chôn tiểu sành vào nơi mới và trở về, tai họa bắt đầu. Khoảng nửa đêm, bà Liên giật mình tỉnh giấc vì tiếng khóc ai oán vang lên từ sân. Bà run rẩy gọi ông Hùng dậy, hai người rón rén mở cửa nhìn ra. Dưới ánh trăng mờ nhạt, một bóng người già nua, lưng còng, mặc áo trắng rách rưới, đứng lặng lẽ cạnh cây bàng trước nhà. Tiếng khóc phát ra từ đó, lúc to lúc nhỏ, như vừa trách móc vừa oán hận. Ông Hùng hét lên: “Ai đó?” nhưng bóng dáng ấy tan biến ngay lập tức, để lại sự im lặng chết chóc.
    Từ đó, những chuyện kỳ lạ liên tục xảy ra. Anh Tuấn, người đã động vào hài cốt trong lúc chịu tang, bắt đầu bị bóng đè mỗi đêm. Anh kể rằng trong giấc mơ, cụ cố nội hiện về, khuôn mặt méo mó, hai tay bấu chặt cổ anh, gầm gừ: “Mày dám quấy nhiễu ta!” Sáng dậy, anh thấy cổ mình đầy vết đỏ, như bị ai cào xé. Đứa con gái nhỏ của anh Tuấn thì liên tục khóc ré, chỉ tay vào góc phòng mà lắp bắp: “Ông già, ông già nhìn con!” dù chẳng ai thấy gì.
    Chưa dừng lại ở đó, đồ đạc trong nhà ông Hùng bắt đầu bị xáo trộn một cách kỳ lạ. Bát hương trên bàn thờ tự nhiên đổ nghiêng, tro vương vãi khắp sàn, dù không ai đụng đến. Mỗi lần thắp hương, khói bay ngược vào trong nhà, mang theo mùi hôi tanh khó chịu. Đỉnh điểm là một đêm mưa bão, cả nhà nghe tiếng gõ cửa ầm ĩ. Ông Hùng run rẩy mở cửa, nhưng ngoài trời chỉ có gió hú và bóng tối. Khi quay vào, ông hét lên kinh hoàng: trên bàn thờ, bát hương bỗng bốc cháy ngùn ngụt, dù không có lửa bén vào.
    Hoảng loạn, gia đình ông Hùng mời thầy cúng về xem xét. Thầy vừa bước vào nhà đã lắc đầu: “Các người phạm quá nhiều điều kiêng kỵ! Không xem ngày, không cúng lễ, để người có tang động vào hài cốt, lại còn vứt xương tổ tiên như rác – linh hồn cụ cố giận dữ lắm rồi!” Thầy bảo phải lập đàn cúng, tìm lại mẩu xương bị bỏ sót để xin lỗi cụ cố, nhưng bụi cỏ nơi đó đã bị mưa cuốn trôi, không còn dấu vết.
    Dù đã làm lễ, những hiện tượng kỳ lạ vẫn không chấm dứt hẳn. Đêm đêm, tiếng khóc dưới ánh trăng vẫn vọng lại, yếu ớt nhưng đủ khiến cả nhà mất ngủ. Anh Tuấn phải bỏ làng đi nơi khác sinh sống, còn ông Hùng thì ngày càng tiều tụy, luôn miệng lẩm bẩm: “Tôi sai rồi, cụ ơi, tha cho con!” Người trong làng đồn rằng, linh hồn cụ cố không chỉ giận vì bị quấy nhiễu, mà còn vì sự bất kính của con cháu, quyết không buông tha cho đến khi cả nhà trả đủ giá.

    Để lại một bình luận

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *