Si-môn Phi-e-rơ, hay còn được gọi là Sê-pha (theo Giăng 1:42), là một trong những môn đồ đầu tiên và trung thành nhất của Chúa Giê-su Christ. Cuộc đời ông là hành trình chuyển đổi từ một người đánh cá giản dị thành một nhà lãnh đạo kiên cường của hội thánh. Dưới đây là câu chuyện đầy cảm hứng về con người Phi-e-rơ, những cống hiến của ông và bài học giá trị mà chúng ta có thể học được.
Xuất thân và con đường gặp Chúa Giê-su
Si-môn Phi-e-rơ sinh ra tại Bết-sai-đa (Giăng 1:44), nhưng sống và làm việc tại Ca-bê-na-um (Mác 1:29), hai thành phố ven Biển hồ Ga-li-lê. Phi-e-rơ không chỉ là một ngư phủ tài năng mà còn là người chồng tận tụy (1 Cô-rinh-tô 9:5). Ông và em trai mình, Anh-rê, cùng làm nghề đánh cá với hai anh em Gia-cơ và Giăng (Lu-ca 5:10).
Cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa Phi-e-rơ và Chúa Giê-su được kết nối qua Anh-rê, khi Anh-rê nghe Giăng Báp-tít gọi Chúa Giê-su là “Chiên Con của Đức Chúa Trời” (Giăng 1:35-36). Chính Anh-rê đã giới thiệu anh trai mình với Chúa Giê-su, và ngay từ đầu, Chúa đã gọi Si-môn bằng cái tên mới: Sê-pha (tiếng Aramaic) hoặc Phi-e-rơ (tiếng Hy Lạp), nghĩa là “đá” (Giăng 1:42).
Lời kêu gọi trở thành môn đồ
Phi-e-rơ chính thức trở thành môn đồ của Chúa Giê-su trong sự kiện đánh lưới cá kỳ diệu (Lu-ca 5:1-11). Khi chứng kiến mẻ cá lớn không tưởng, Phi-e-rơ lập tức bỏ lại tất cả để theo Chúa (Lu-ca 5:11). Trong ba năm tiếp theo, ông sống cạnh Chúa, trải nghiệm những phép lạ và học hỏi từ Ngài.
Tính cách nổi bật: Nhiệt thành nhưng bốc đồng
Phi-e-rơ là người nhiệt tình, mạnh mẽ và đôi khi hành động một cách bộc phát.
- Dám bước ra khỏi thuyền để đi trên mặt nước đến với Chúa Giê-su (Ma-thi-ơ 14:28-30). Tuy nhiên, ông đã nhanh chóng bị chìm khi mất tập trung.
- Kéo Chúa sang một bên để phản đối Ngài nói về cái chết của mình và bị Chúa quở trách ngay sau đó (Ma-thi-ơ 16:22-23).
- Rút gươm tấn công đầy tớ thầy tế lễ khi Chúa bị bắt (Giăng 18:10).
Dù mắc sai lầm, Phi-e-rơ luôn nhận được sự kiên nhẫn và tha thứ từ Chúa Giê-su.
Những khoảnh khắc đức tin mạnh mẽ
Là người đầu tiên xưng nhận Chúa Giê-su là “Đấng Christ, Con Đức Chúa Trời hằng sống” (Ma-thi-ơ 16:16), Phi-e-rơ đã được Chúa khen ngợi vì đức tin. Ông cũng là một trong ba môn đồ thân cận nhất của Chúa, cùng với Gia-cơ và Giăng. Nhóm này đã chứng kiến những sự kiện quan trọng như:
- Phép lạ hồi sinh con gái Giai-ru (Mác 5:37).
- Sự biến hình trên núi (Ma-thi-ơ 17:1).
- Chuẩn bị bữa tiệc Lễ Vượt Qua cuối cùng (Lu-ca 22:8).
Thất bại lớn và sự phục hồi
Phi-e-rơ từng cam kết rằng ông sẽ không bao giờ từ bỏ Chúa, ngay cả khi mọi người khác đều làm vậy (Ma-thi-ơ 26:33). Tuy nhiên, ông đã ba lần chối Chúa trong đêm Chúa bị bắt (Ma-thi-ơ 26:69-75).
Dù vậy, sau khi sống lại, Chúa Giê-su đã khôi phục lòng tin và sứ mệnh của Phi-e-rơ qua phép lạ đánh cá và một cuộc trò chuyện đầy ý nghĩa (Giăng 21:15-17). Từ đó, Phi-e-rơ dấn thân mạnh mẽ hơn vào công cuộc rao giảng Phúc âm.
Những đóng góp quan trọng cho hội thánh
Vào ngày Lễ Ngũ Tuần, Phi-e-rơ là diễn giả chính trước đám đông, dẫn đến sự cải đạo của 3.000 người (Công vụ 2:41). Ông tiếp tục chữa lành người què (Công vụ 3) và mạnh mẽ rao giảng về Chúa Giê-su trước các lãnh đạo tôn giáo (Công vụ 4).
Phi-e-rơ còn đóng vai trò “mở cửa” hội thánh cho:
- Người Do Thái vào ngày Lễ Ngũ Tuần (Công vụ 2).
- Người Sa-ma-ri khi họ nhận Đức Thánh Linh (Công vụ 8).
- Người ngoại bang, bắt đầu từ Cọt-nây (Công vụ 10).
Hành trình trưởng thành trong đức tin
Dù là một sứ đồ kiên định, Phi-e-rơ cũng không tránh khỏi những lúc bị quở trách. Tại An-ti-ốt, ông bị Phao-lô thẳng thắn nhắc nhở vì thái độ giả hình khi tránh xa tín đồ ngoại bang để làm vừa lòng người Do Thái (Ga-la-ti 2:11-14). Tuy nhiên, ông đã học hỏi và tiếp tục lãnh đạo hội thánh với sự khôn ngoan ngày càng tăng.
Cuộc đời sau cùng và cái chết
Phi-e-rơ viết hai bức thư quan trọng là 1 và 2 Phi-e-rơ, giúp củng cố đức tin cho các tín đồ. Theo truyền thống, ông qua đời như một người tuận đạo, có khả năng bị đóng đinh ngược tại Rô-ma dưới thời Nero.
Bài học từ cuộc đời Phi-e-rơ
- Lòng can đảm đến từ đức tin: Phi-e-rơ đã vượt qua nỗi sợ hãi để bước đi cùng Chúa, dù đôi lúc ông thất bại.
- Tha thứ và phục hồi: Qua sự tha thứ của Chúa Giê-su, Phi-e-rơ chứng minh rằng thất bại không phải là điểm kết thúc.
- Sự nhẫn nại của Chúa: Dù phạm sai lầm, Phi-e-rơ luôn nhận được sự sửa dạy và tình yêu thương từ Chúa.
Cuộc đời Phi-e-rơ nhắc nhở chúng ta rằng Đức Chúa Trời không chọn người hoàn hảo, mà chọn những người sẵn sàng để Ngài biến đổi. Với niềm tin và sự cam kết, chúng ta cũng có thể trở thành công cụ đắc lực trong kế hoạch của Ngài.