Sự trừng phạt cho những kẻ bất hiếu

Sự trừng phạt cho những kẻ bất hiếu

Hỡi anh em, hôm nay chúng ta cùng nhau suy ngẫm về một chủ đề rất quan trọng trong đời sống đức tin và luân lý của mỗi con người: tội bất hiếu. Đây không phải là một điều xa lạ, mà là điều gần gũi, hiện hữu trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta. Lời Chúa trong Kinh Thánh đã nhiều lần nhắc nhở chúng ta về bổn phận làm con, về sự kính trọng cha mẹ, và hậu quả của việc bất hiếu đối với đời sống thuộc linh cũng như thể xác của chúng ta. Vậy, sự trừng phạt cho tội bất hiếu là gì? Làm sao chúng ta có thể sống để tránh xa tội lỗi này và nhận được phước hạnh từ Đức Chúa Trời?

Trước hết, chúng ta hãy nhớ đến lời Chúa trong Xuất Ê-díp-tô Ký 20:12, nơi Ngài phán: “Hãy hiếu kính cha mẹ ngươi, hầu cho ngươi được sống lâu trên đất mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi ban cho.” Đây không chỉ là một lời khuyên, mà là một điều răn – điều răn thứ năm trong Mười Điều Răn mà Đức Chúa Trời đã ban cho dân Y-sơ-ra-ên qua Môi-se. Điều đặc biệt ở đây là lời hứa đi kèm: nếu chúng ta hiếu kính cha mẹ, chúng ta sẽ được sống lâu trên đất. Ngược lại, nếu chúng ta không làm điều đó, chúng ta đang tự mình từ chối phước hạnh mà Đức Chúa Trời dành sẵn cho chúng ta. Hiếu kính cha mẹ không chỉ là một bổn phận thuộc về gia đình, mà còn là một hành động thờ phượng Đức Chúa Trời, bởi chính Ngài đã đặt cha mẹ làm người dẫn dắt chúng ta trong đời sống này.

Nhưng bất hiếu là gì? Bất hiếu không chỉ đơn thuần là cãi lời cha mẹ hay từ chối làm điều họ mong muốn. Nó còn bao gồm sự thiếu kính trọng, sự vô tâm, hay thậm chí là sự oán trách trong lòng đối với cha mẹ mình. Trong Ê-phê-sô 6:1-3, Phao-lô viết: “Hỡi kẻ làm con, hãy vâng lời cha mẹ mình trong Chúa, vì điều đó là phải lắm. Hãy hiếu kính cha mẹ ngươi (ấy là điều răn có kèm lời hứa), hầu cho ngươi được phước và sống lâu trên đất.” Lời này nhắc nhở chúng ta rằng sự vâng lời và hiếu kính không chỉ là điều đúng đắn trong mắt con người, mà còn là điều đẹp lòng Đức Chúa Trời. Khi chúng ta bất hiếu, chúng ta không chỉ làm tổn thương cha mẹ, mà còn làm buồn lòng Đức Chúa Trời – Đấng đã đặt họ làm người đại diện của Ngài để nuôi dưỡng và dạy dỗ chúng ta. Ngoài ra, bất hiếu là một trong những tội lỗi khiến chúng ta có thể đến địa ngục.

Vậy sự trừng phạt cho tội bất hiếu là gì? Kinh Thánh không để chúng ta trong sự mơ hồ về điều này. Trong Lê-vi Ký 20:9, Chúa phán: “Phàm ai rủa sả cha mẹ mình, chắc sẽ bị xử tử; nó đã rủa sả cha mẹ mình, huyết nó sẽ đổ lại trên nó.” Đây là một lời cảnh báo nghiêm khắc từ thời Cựu Ước, khi luật pháp của Đức Chúa Trời được áp dụng trực tiếp trong dân Y-sơ-ra-ên. Người bất hiếu, đặc biệt là kẻ rủa sả cha mẹ, phải chịu hình phạt nặng nề nhất – đó là cái chết. Dù ngày nay chúng ta không còn sống dưới luật pháp khắc nghiệt như thời đó, nhưng nguyên tắc thuộc linh vẫn không thay đổi: bất hiếu là một tội nghịch lại ý muốn của Đức Chúa Trời, và tội lỗi nào cũng mang đến hậu quả.

Hãy nghĩ đến câu chuyện của người con trai hoang đàng trong Lu-ca 15. Anh ta không trực tiếp rủa sả cha mình, nhưng hành động đòi chia gia tài khi cha còn sống là một sự bất hiếu rõ ràng. Anh ta coi cha như đã chết, chỉ quan tâm đến lợi ích của bản thân mà không màng đến nỗi đau của người cha. Kết quả là gì? Anh ta rơi vào cảnh khốn cùng, phải ăn chung với heo, mất hết tất cả. Sự trừng phạt không đến từ cha anh ta, mà từ chính những lựa chọn sai lầm của anh ta. Nhưng điều tuyệt vời là khi anh ta ăn năn, trở về, người cha vẫn dang tay đón nhận. Qua đó, chúng ta thấy rằng sự trừng phạt cho tội bất hiếu không phải là để hủy diệt chúng ta, mà là để cảnh tỉnh chúng ta quay về với tình yêu và sự tha thứ của Đức Chúa Trời.

Tuy nhiên, không phải ai cũng nhận ra điều này. Có những người sống trong sự bất hiếu mà không hề biết mình đang gieo mầm cho sự đau khổ trong đời sống mình. Trong Châm-ngôn 30:17, lời Chúa cảnh báo: “Con mắt nhạo báng cha và khinh dễ sự vâng lời mẹ, quạ ở trũng sẽ móc nó ra, chim ưng con sẽ ăn nó.” Đây là một hình ảnh mạnh mẽ, cho thấy hậu quả kinh khủng của sự bất hiếu. Không chỉ là sự mất phước, mà còn là sự hủy hoại cả về thể xác lẫn tâm hồn. Khi chúng ta khinh thường cha mẹ, chúng ta đang tự đặt mình vào vòng nguy hiểm, nơi mà sự sống của chúng ta không còn được che chở bởi ân điển của Đức Chúa Trời nữa.

Tôi nhớ đến một câu chuyện trong đời sống thực mà tôi từng chứng kiến. Có một người thanh niên, vì mâu thuẫn với cha mẹ, đã bỏ nhà đi, cắt đứt mọi liên lạc. Anh ta nghĩ rằng mình sẽ tìm được tự do và hạnh phúc khi không còn bị cha mẹ kiểm soát. Nhưng chỉ vài năm sau, tôi gặp lại anh ta trong tình cảnh khốn khó: mất việc, mất bạn bè, và rơi vào trầm cảm. Anh ta thú nhận với tôi rằng anh ta luôn cảm thấy một sự trống rỗng trong lòng, như thể có điều gì đó đang trừng phạt anh ta. Tôi đã cầu nguyện cùng anh ta, và qua đó, anh ta nhận ra rằng sự bất hiếu của mình đã dẫn anh ta đến con đường đau khổ. Khi anh ta tìm cách làm hòa với cha mẹ, cuộc đời anh ta bắt đầu thay đổi. Đây không phải là sự ngẫu nhiên, mà là minh chứng cho lời Chúa trong Châm-ngôn 15:20: “Con trai khôn ngoan làm cho cha vui vẻ; còn kẻ ngu muội khinh mẹ mình.”

Anh em ơi, sự trừng phạt cho tội bất hiếu không phải lúc nào cũng là một hình phạt tức thời hay rõ ràng như sấm sét từ trời. Đôi khi, nó đến một cách âm thầm qua sự mất phước, qua những mối quan hệ tan vỡ, qua sự bất an trong tâm hồn. Trong Rô-ma 1:28-31, Phao-lô liệt kê những tội lỗi của con người khi họ từ bỏ Đức Chúa Trời, và trong đó có “kẻ không vâng lời cha mẹ”. Điều này cho thấy bất hiếu không chỉ là vấn đề cá nhân, mà còn là dấu hiệu của một tấm lòng xa cách Đức Chúa Trời. Khi chúng ta không vâng lời cha mẹ, chúng ta cũng đang bất tuân với Đấng đã ban cho chúng ta cha mẹ.

Nhưng tôi muốn anh em biết rằng Đức Chúa Trời không chỉ là Đấng phán xét, mà còn là Đấng đầy lòng thương xót. Trong 1 Giăng 1:9, Ngài hứa: “Nếu chúng ta xưng tội mình, thì Ngài là thành tín công bình để tha thứ tội chúng ta, và làm cho chúng ta sạch mọi điều gian ác.” Nếu hôm nay anh em nhận ra mình đã từng bất hiếu – dù là qua lời nói, hành động, hay trong lòng – thì đừng tuyệt vọng. Hãy đến trước mặt Chúa, xưng tội mình, và tìm kiếm sự tha thứ. Sau đó, hãy làm điều mà Ê-phê-sô 4:32 khuyên dạy: “Hãy ở với nhau cách nhân từ, đầy dẫy lòng thương xót, tha thứ nhau như Đức Chúa Trời đã tha thứ anh em trong Đấng Christ.” Tha thứ cho cha mẹ nếu họ từng làm anh em tổn thương, và tìm cách bày tỏ sự hiếu kính với họ khi còn có cơ hội.

Tôi xin kể thêm một câu chuyện nữa để khích lệ anh em. Có một người chị trong hội thánh của tôi, khi còn trẻ, đã từng rất cay đắng với mẹ mình vì những lời nói khắc nghiệt từ mẹ. Chị ấy không muốn liên lạc với mẹ, thậm chí không muốn nhìn mặt. Nhưng một ngày nọ, trong lúc cầu nguyện, chị nghe tiếng Chúa nhắc nhở qua Thi-thiên 27:10: “Dầu cha mẹ tôi bỏ tôi, Đức Giê-hô-va sẽ nhận lấy tôi.” Chị nhận ra rằng dù mẹ mình không hoàn hảo, chị vẫn có bổn phận hiếu kính mẹ theo ý muốn của Chúa. Chị đã gọi điện cho mẹ, xin lỗi và làm hòa. Điều kỳ diệu là từ đó, mối quan hệ của họ được chữa lành, và chị ấy tìm thấy niềm vui thật sự trong đời sống mình.

Hỡi anh em, tôi khuyên anh em hôm nay hãy xem xét lòng mình. Chúng ta có đang hiếu kính cha mẹ như Chúa dạy không? Hay chúng ta đang để sự bận rộn, sự kiêu ngạo, hay những tổn thương cũ ngăn cản chúng ta sống theo ý muốn Ngài? Sự trừng phạt cho tội bất hiếu là có thật, nhưng phước hạnh dành cho người hiếu kính còn lớn hơn gấp bội. Trong Ma-thi-ơ 15:4, chính Chúa Giê-xu đã nhắc lại: “Vì Đức Chúa Trời đã phán: Hãy tôn kính cha mẹ ngươi; và Kẻ nào rủa sả cha mẹ mình phải bị xử tử.” Lời này không phải để dọa chúng ta, mà để nhắc chúng ta sống đúng với điều răn của Ngài.
Vậy, hãy đứng dậy hôm nay, bày tỏ lòng biết ơn với cha mẹ nếu họ còn sống, cầu nguyện cho họ, và làm điều tốt lành cho họ. Nếu họ đã qua đời, hãy sống sao cho danh họ được vinh hiển qua đời sống của anh em. Đức Chúa Trời đang nhìn xem lòng chúng ta, và Ngài sẽ ban thưởng cho những ai vâng lời Ngài. Amen.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *