Post Tagged with: "Bài thơ của ConNgười-Thiên Chúa"

Chỉ cần nói sự thật là đủ để bị ghét (9,2)

Chỉ cần nói sự thật là đủ để bị ghét (9,2)

https://tongdomucvusuckhoe.net/wp-content/uploads/2013/01/giuda-ban-Chua.jpg

“Bài Thơ của Con Người-Thiên Chúa”

Viết bởi: Maria Valtorta

Chuyển ngữ:  Nữ tu Phạm Thị Hùng CMR

CHƯƠNG 2: NHỮNG NHẬP ĐỀ KHÁC NHAU:

B- “CHỈ CẦN NÓI SỰ THẬT LÀ ĐỦ ĐỂ BỊ GHÉT”

        Chúa Giêsu nói:

        Cái nhìn  của Cha  đã  đọc được  hết con  tim  của Judas  Iscariot. Đừng ai nghĩ rằng sự thông sáng của Thiên Chúa không có khả năng thấu hiểu con tim này. Nhưng như Cha đã nói với Mẹ Cha là phải có nó. Khốn cho nó vì nó phản bội, nhưng phải có một tên phản bội.

        Lòng đầy phức tạp, tráo trở, qủi quyệt, tham lam, dâm đãng, trộm cắp, thông minh, kiến thức hơn phần đông các kẻ khác, hắn biết cách làm cho người ta phải nể. Vì táo bạo, hắn đã dẹp đường cho Cha, dù có khó khăn. Hắn thích nhất là ra khỏi hàng ngũ và làm tăng giá trị địa vị được tín nhiệm của hắn ở bên Cha. Tính hay phục vụ của hắn không do lòng bác ái, mà duy nhất chỉ là một thứ mà các con gọi là “người hay làm”. Điều đó cho phép hắn giữ túi tiền và lại gần phụ nữ. Hai điều đó cùng với điều thứ ba là chức vụ nhân đạo của hắn, hắn thích vì được thả lỏng.

        Người đàn bà trong trắng, khiêm nhường, dứt bỏ sự giầu sang thế gian, không thể không cảm thấy ghê tởm loại rắn độc này. Cha cũng vậy, Cha cảm thấy ghê tởm. Một mình Cha, Chúa Cha và Thánh Linh, biết Cha phải cố gắng nỗ lực biết bao để chịu đựng nó ở bên cạnh Cha, nhưng Cha sẽ cắt nghĩa cho con vào một lần khác.

        Cha không phải không biết sự thù hằn của các thầy cả, các Pharisiêu, các luật sĩ, các Saddu. Đó là những con cáo qủi quyệt, chỉ tìm đẩy Cha vào hang của chúng để xé Cha ra thành trăm mảnh. Chúng khát máu Cha và chúng giương bẫy khắp nơi để chụp lấy Cha, để có lợi khí kết án và làm cho Cha biến mất. Trong ba năm trường, chúng đã giương bẫy, và chúng chỉ hạ xuống khi chúng biết rằng Cha đã chết. Tối hôm đó chúng ngủ một cách sung sướng, vì tiếng nói kết án chúng đã im đi vĩnh viễn, chúng tin như vậy. Nhưng không, tiếng nói này chưa tắt, và nó không bao giờ tắt. Nó vang lên, vang lên, và nó nguyền rủa những kẻ giống như chúng của thời nay. Biết bao đau đớn cho Mẹ Cha vì những kẻ ấy. Và nỗi đau đớn này, Cha không bao giờ quên.

        Đám đông hay thay đổi, đó không phải là chuyện mới. Đó là một con mãnh thú, nó liếm tay người dạy thú nếu người này có trang bị roi da và cho nó một miếng thịt để làm dịu cơn đói của nó. Nhưng chỉ cần người này té ngã và không thể sử dụng cái roi da, hay không quăng mồi cho nó ăn, là nó chộp lấy ông ta và xé ra từng mảnh. Chỉ cần là người tốt và dám nói sự thật là đủ để bị đám đông ghét, sau những lúc đầu thiện cảm. Sự thật chính là lời khiển trách và cảnh cáo. Lòng tốt lấy cái roi da đi và làm cho những kẻ xấu không sợ gì nữa. Từ đó đưa đến những câu: “Đóng đanh nó vào thập giá” sau khi chúng đã hô “vạn tuế”. Đời sống làm thầy của Cha tràn đầy hai câu này. Và câu sau cùng là “đóng đanh nó vào thập giá”. Câu “vạn tuế” thì giống như việc lấy hơi của một ca sĩ để có thể lên cung bắc. Mẹ Maria, trong buổi chiều Thứ Sáu Tuần Thánh, đã nghe lại trong lòng Mẹ những tiếng vạn tuế dối trá, đã trở thành những tiếng kêu đòi chết cho Con Mẹ, và lòng Mẹ tan nát. Điều này nữa, Cha cũng không quên.

        Tính nhân loại của các tông đồ thì ôi, nó lớn chừng nào! Cha mang nó trên cánh tay Cha để nâng nó lên trời, những cái khối nặng mà trái đất kéo ghì xuống. Kể cả những người biết mình không phải là thừa hành của một ông vua trần thế như kiểu Judas Iscariot, những người không như hắn, luôn tìm dịp để lên cao, để thay thế chỗ Cha trên ngai vàng, cũng luôn luôn khát khao danh vọng. Đã có một ngày, cả đến Gioan và anh ông cũng đã ước ao danh vọng này, nó làm chói mắt các con như một ảo ảnh cả về những sự trên trời. Đó không phải là khát vọng thuộc về Thiên Đàng mà Cha muốn các con có, nhưng đó là những tham vọng của con người ước rằng sự thánh thiện của mình được người ta biết tới. Nhưng không phải chỉ có thế mà thôi, đây là thứ tham vọng trao đổi, một thứ cho vay nặng lãi mà ở đó, người ta hiến một chút tình yêu cho đấng mà Cha đã bảo các con rằng phải hiến toàn bộ con người các con, để đòi lấy một chỗ ở bên phải Người trên Trời.

        Không, các con ơi, không. Trước hết phải biết uống tất cả chén đắng mà Cha đã uống. Tất cả, tức là với đức bác ái cho đi để đổi lấy sự thù ghét; lấy sự trong sạch chống lại tiếng kêu của giác quan; dũng cảm trong thử thách, toàn thiêu cho tình yêu Thiên Chúa và nhân loại anh em. Rồi sau khi đã hoàn tất hết những bổn phận đó, cũng còn nói: “Chúng tôi là những đầy tớ vô ích”, trong khi chờ đợi Cha Thầy cũng là Cha các con, nhờ lòng nhân từ của Người, ban cho các con một chỗ trong Nước Người. Phải tự bóc lột, như con thấy người ta bóc lột Cha trong sân tòa án, tất cả những gì là nhân loại, chỉ giữ lại điều cần thiết là sự trọng kính đối với hồng ân Thiên Chúa , đó là sự sống, và đối với anh em mà chúng ta có thể làm ích cho họ ở trên trời hơn là ở dưới đất, để Thiên Chúa mặc cho các con chiếc áo bất tử, được thanh tẩy trong máu Con Chiên.

        Cha đã tỏ cho con thấy những đau thương chuẩn bị cho cuộc tử nạn. Những điều khác, Cha sẽ chỉ cho con sau. Mặc dầu vẫn là những đau thương, nhưng nó cũng là sự nghỉ ngơi cho linh hồn con để chiêm ngắm. Bây giờ đủ rồi, hãy nghỉ ngơi bằng an.

 

by Tháng Một 25, 2013 Comments are Disabled Cuộc đời Chúa Giê-su (Maria Valtorta)