https://tongdomucvusuckhoe.net/wp-content/uploads/2013/01/chua-giesu.jpg

BÀI THƠ CỦA CON NGƯỜI-THIÊN CHÚA

Viết bởi: Maria Valtorta

Chuyển ngữ:  Nữ tu Phạm Thị Hùng CMR

      Kính thưa qúy độc gỉa, 

     Để chuẩn bị bước vào Mùa Chay và Phục Sinh, TĐMVSK xin đăng quyển 9 “Bài Thơ của Con Người-Thiên Chúa” về Cuộc Khổ Nạn của Chúa Giêsu.

“Bài Thơ của Con Người-Thiên Chúa”

 MỤC LỤC

quyển 9

 Cuộc Khổ Nạn

1* Những nhập đề khác nhau: “Người con của Thiên Chúa và của người đàn bà không tì ố xuất hiện như một con sâu”   6

2* Những nhập đề khác nhau: “Chỉ cần nói sự thật là đủ để bị ghét”  11

3* Những nhập đề khác nhau:“Cha đã khổ khi thấy Mẹ Cha phải khổ”  14

4* Những nhập đề khác nhau:“Cha đã là, và Cha vẫn là Con Thiên Chúa, nhưng Cha cũng là con loài người”  18

5* Những nhập đề khác nhau: “Các con chẳng bao giờ suy nghĩ rằng các con đã đắt giá chừng nào cho Cha” 27

6* Từ biệt Lazarô                                                    30

7* Judas đi tìm các thủ lãnh của Đại Pháp Đình           47

8* Từ Bêtani tới Jêrusalem                                       61

9*  Giêsu vào thành Jêrusalem                                  70

10* Buổi chiều ngày Chúa Nhật lễ lá                           92

11* Thứ hai sau khi vào thành Jêrusalem (thứ hai Tuần thánh)  a- Ban ngày   98

12* Thứ hai trước lễ Vượt Qua (Thứ hai Tuần Thánh) b- Ban đêm    125

13* Thứ ba trước lễ Vượt Qua (Thứ ba Tuần Thánh) Ban ngày         134

14* Thứ ba trước lễ Vượt Qua(Thứ ba Tuần Thánh) Ban đêm          143

15* Thứ tư trước lễ Vượt Qua (Thứ tư Tuần Thánh) a- Ban ngày     149

16* Thứ tư trước lễ Vượt Qua  (Thứ tư Tuần Thánh) b – Ban đêm    207

17* Thứ năm trước lễ Vượt Qua (Thứ năm Tuần Thánh)  Ban ngày   218

18*  Mô tả phòng Tiệc Ly và sự từ giã Mẹ trước bữa tiệc sau cùng    242

19*  Bữa tiệc Vượt Qua                                           247

20* Suy niệm về bữa Tiệc Ly                                    293

21*  Hấp hối và bị bắt tại Gétsêmani                          296

22* Những phiên tòa khác nhau                               324

23*  Suy niệm về thái độ của Pilatô đối với Giêsu          366

24* Judas Kêriot sau việc phản bội.                            374

25* Nếu Judas đã qùi dưới chân Mẹ mà nói: “Xin thương”, thì người Mẹ Tình Thương sẽ đón nhận nó như một kẻ bị thương.                                           386

26* Mẹ Maria phải hủy bỏ Evà                                   390

27* Gioan đi đón Mẹ                                               404

28* Từ tòa án tới Calvê                                            412

29* Đóng đinh vào thập giá                                     432

30*  Ngôi mộ của Giuse Arimathi. Sự lo lắng kinh khủng

của Maria. Việc xức thuốc thơm cho Chúa.                   470

31*  Trở về nhà Tiệc Ly                                           486

32*  Đêm Thứ Sáu Tuần Thánh                                503

33*  Lời than khóc của Đức Trinh Nữ                          511

34* Trong ngày Thứ Bảy Tuần Thánh                         535

35*  Đêm Thứ Bảy Tuần Thánh                                550

http://s.daminhvn.net/daminhvn/tulieubaiviet/hinhanh/chua-gie-su/GiesuCauNguyen.jpg

 

1* NHỮNG NHẬP ĐỀ KHÁC NHAU:

A- “NGƯỜI CON CỦA THIÊN CHÚA VÀ CỦA NGƯỜI ĐÀN BÀ KHÔNG TÌ Ố XUẤT HIỆN NHƯ MỘT CON SÂU”.

       Chúa Giêsu nói:

       Và bây giờ, hãy đến. Mặc dầu chiều nay con sẽ như một người gần tắt thở. Hãy đến để Cha dẫn con vào những nỗi thống khổ của Cha. Con đường chúng ta phải cùng đi thì thật dài, vì không một thứ đau thương nào mà Cha được thoát khỏi, dù là thể xác hay tinh thần, dù là con tim hay trí tuệ. Cha đã cảm nhận tất cả, Cha đã nuôi mình bằng tất cả, Cha đã giải khát bằng tất cả cho đến chết vì tất cả những thứ đau thương này.

       Nếu con đặt miệng con trên môi Cha, con sẽ cảm thấy nó hãy còn những vị chua cay của từng ấy đau thương. Nếu con có thể nhìn thấy con người nhân loại của Cha dưới những lớp y phục bây giờ rực sáng, con sẽ thấy rằng sự chói sáng này phát ra từ hàng ngàn và hàng ngàn vết thương phủ kín như một lớp vải điều sống động, những phần thân thể bị xé nát, bị chảy máu, dấu vết của những trận đòn, bị xuyên thâu vì tình yêu đối với các con.

       Bây giờ nhân tính của Cha rực sáng, nhưng đã có một ngày nhân tính này giống như thân xác một người cùi, vì bao đánh đập và hạ nhục. Người-Thiên-Chúa, đấng đã có trong chính Ngài một vẻ đẹp toàn vẹn về thể xác, đúng là người con của Thiên Chúa và của người đàn bà không tì ố, khi ấy xuất hiện dưới con mắt của những kẻ nhìn Người với tình yêu, với sự tò mò hay khinh bỉ, xấu xa như một con sâu, đúng như Đavít đã nói: là sự nhục nhã của loài người, là đồ bỏ của dân chúng.

       Tình yêu của Cha đối với Chúa Cha và với con cái của Người đã dẫn Cha đến việc giao phó thân thể Cha cho những kẻ đánh Cha, giơ mặt ra cho những kẻ bạt tai Cha, và cho họ bao phủ Cha bằng những đờm rãi, cho những kẻ tin rằng mình làm những kỳ công đáng thưởng trong việc giật tóc, giật râu Cha, và xuyên thủng đầu Cha bằng những gai nhọn, trong việc làm cho trái đất và những kẻ đồng lõa với nó làm những trận cuồng phong hành hình trên Vị Cứu Tinh của nó, làm trật khớp các chi thể, để lộ các xương ra, lôi giật quần áo, và như vậy, làm cho sự trong trắng của Cha những hành hình lớn nhất, trói Cha vào cột, treo Cha lên như một con chiên bị cắt cổ, bị treo vào cái móc của người đồ tể, gào thét chung quanh cơn hấp hối của Cha như một bầy chó đói mà mùi máu làm cho chúng càng thêm hung bạo.

       Bị buộc tội, bị kết án, bị giết, bị phản bội, bị từ chối, bị bán; bị ruồng bỏ bởi cả Thiên Chúa, chỉ vì tội lỗi mà Cha đã mang lấy trên thân Cha. Cha trở nên nghèo nàn hơn một người ăn mày bị lục lọi bởi quân cướp đường, bởi vì người ta đã không để lại cho Cha một mảnh áo để che đậy tấm thân tử đạo trần truồng tái mét. Cả đến sau cái chết, Cha cũng không thoát khỏi vết thương và những vu khống của kẻ thù. Cha bị chìm dưới đống bùn tội lỗi của các con; bị đẩy tới tận đáy sâu vực thẳm tối tăm của đau thương, không một tia sáng nào của trời cao trả lời cho cái nhìn hấp hối của Cha, không một lời nào của Thiên Chúa trả lời cho tiếng gọi sau cùng của Cha.

       Isaie đã nói cái lý do của từng ấy đau thương rằng: “Qủa thật Người đã nhận lấy trên thân Người mọi tội lỗi của chúng ta, và Người đã mang lấy đau thương của chúng ta”.

       “Đau thương của chúng ta!” Đúng, Cha đã mang lấy hết thay cho các con, để Cha nâng đỡ, thoa dịu, và tiêu hủy nỗi đau thương của các con nếu các con trung thành với Cha. Nhưng các con đã không muốn trung thành. Vậy Cha đã có gì? Các con đã nhìn Cha “như một người hủi, như một kẻ bị Thiên Chúa đánh phạt”. Phải, Cha đã mang trên Cha cái hủi của số tội lỗi vô vàn của các con, nó ở trên Cha như bộ áo thống hối ăn năn, như chiếc áo nhặm. Nhưng sao các con không thấy Thiên Chúa lộ ra trong đức ái vô hạn của Người dưới bộ áo mà vì các con, Người đã mang lấy trên sự thánh thiện của Người?

       “Bị thương tích vì sự bất công của chúng ta, bị đâm thâu vì tội ác của chúng ta”, Isaie đã nói. Bằng cái nhìn tiên tri của ông, ông đã thấy Con Người trở thành một vết thương bao la để cứu chữa những vết thương của nhân loại. Và đâu phải chỉ có các vết thương trên thân xác thôi sao!

       Nhưng điều các con làm Cha bị tổn thương nhiều nhất là tình cảm và trí tuệ. Từ tình cảm và từ trí tuệ, các con đã biến Cha thành đồ chơi và một cái đích nhắm. Các con đã đánh đập Cha trong tình bạn hữu Cha dành cho các con qua trung gian Judas, trong sự trung thành mà Cha trông đợi ở các con qua Phêrô là người đã chối Cha, trong sự biết ơn vì bao điều lành Cha đã làm, qua trung gian của những người đã kêu gào: “Nó đáng chết!” sau khi Cha đã chữa họ khỏi bao thứ bệnh tật; qua tình yêu và sự đau khổ xé lòng của Mẹ Cha, qua những người trong tôn giáo khi họ tuyên bố rằng Cha nói phạm thượng tới Thiên Chúa, Cha, chỉ vì lòng nhiệt thành với Thiên Chúa, Cha đã đặt mình trong tay loài người, trong việc nhập thể và chịu đau khổ suốt đời, và phó mình cho sự hung dữ của loài người, không thốt ra một lời, không một phàn nàn.

       Chỉ cần một cái nhìn, Cha có thể biến tất cả các kẻ buộc tội, các kẻ xét xử và các lý hình thành tro bụi, nhưng Cha đã tự ý tới để làm trọn Lễ Hy Sinh như một con chiên, vì Cha là  Con  Chiên Thiên Chúa, và muôn đời Cha là vậy. Cha đã để mình bị dẫn tới chỗ bị tước đoạt hết và tới cái chết, để làm cho thịt Cha thành Sự Sống cho các con.

       Khi Cha được dưỡng dục, Cha đã bị nung nấu bởi đủ thứ đau khổ không tên, hay với tất cả các thứ tên. Cha đã bắt đầu chết ở Bétlem khi Cha nhìn thấy ánh sáng của trái đất khác biệt một cách lo âu đối với Cha là Sống của Trời. Cha đã tiếp tục sống trong nghèo nàn, trốn tránh, lưu đày, trong công việc, trong sự không thông cảm, trong sự mệt mỏi, sự phản bội, trong những tình cảm mà người ta lấy mất của Cha; trong sự hành hạ, sự dối trá, sự phạm thượng. Đó là những cái con người dành cho Cha là kẻ đến để kết hợp họ với Thiên Chúa.

       Maria (Valtorta) ơi, hãy nhìn Vị Cứu Tinh  của  con.  Người  không còn áo trắng, không còn đầu tóc hoe vàng, không còn cái nhìn lam ngọc như con vẫn thấy Người. Y phục của Người đỏ những máu, rách nát và đầy dơ bẩn, đầy đờm rãi. Mặt mũi Người sưng phù, biến dạng, cái nhìn bị phủ mờ vì máu và nước mắt. Mắt Người nhìn con qua lớp màng bụi cát làm cho nặng mí mắt. Các bàn tay của Cha, con thấy không, nó đã là một vết thương rồi, trong khi chờ đợi vết  thương  sau  cùng.

       Hỡi Gioan nhỏ, hãy nhìn Cha giống như người anh Gioan của con đã nhìn. Các bước đi của Cha đã để lại sau Cha những vết máu. Mồ hôi pha loãng những máu chảy ra từ những chỗ nứt bởi roi đòn và những máu còn lại của cơn hấp hối trong vườn. Tiếng nói phát ra trong những hơi thở dốc lo âu của một trái tim đã chết vì bị đủ thứ hành hạ, từ cặp môi cháy nóng và bầm tím.

       Từ giờ trở đi, con sẽ thấy Cha thường như vậy. Cha là Vua của đau thương và Cha đến nói với con về những đau thương của Cha trong cẩm bào vương giả. Hãy theo Cha, dù con bị hấp hối. Cha biết, và Cha đầy tình thương. Trước cặp môi của con bị tẩm thuốc độc bởi những đau thương của Cha, có đặt mật ong thơm lành của sự chiêm ngắm thanh tịnh nhất. Nhưng con phải thích những chiêm ngắm đẫm máu hơn, bởi vì nhờ nó mà con có được sự sống, và với nó, con sẽ dẫn dắt những người khác tới Sự Sống. Hãy hạ bàn tay đẫm máu của Cha xuống, và hãy tỉnh thức chiêm ngắm nơi Cha, Đấng Cứu Thế.

       Con Thấy Chúa Giêsu như Người tự diễn tả. Chiều nay, từ 19 giờ, con thực sự ở trong cơn hấp hối.

       Sáng nay, 11 tháng 2, lúc 7g30, Chúa Giêsu nói với con:

Chiều hôm qua, Cha đã không muốn nói với con rằng Cha là mồi của đau thương, vì Cha đã bắt đầu diễn tả và cho con thấy những đau khổ của Cha. Chiều hôm qua là lời mở đầu, và con đã qúa mệt, cô bạn của Cha! Nhưng trước khi cơn hấp hối trở lại, Cha phải khiển trách nhẹ con:

        Sáng hôm qua con đã ích kỷ. Con đã nói với cha linh hướng: “Chúng ta hy vọng con có thể chịu đựng, bởi vì sự mệt mỏi của con là lớn nhất”. Không, sự mệt mỏi của ngài là lớn nhất, bởi vì ngài mệt mỏi mà không được thưởng cái phước nhìn thấy và chiếm hữu Giêsu như con, mặc dù nhân tính thánh thiện của ngài. Đừng bao giờ ích kỷ, dù trong những điều nhỏ mọn nhất. Một môn đệ, một Gioan nhỏ, phải rất khiêm nhường và bác ái, giống như Giêsu của mình.

       Bây giờ hãy ở lại với Cha. “Các bông hoa đã xuất hiện… thời gian xén tỉa đã tới…và người ta đã nghe tiếng chim cu gáy ngoài đồng…” Và đây là những bông hoa mọc lên trong vũng máu Đức Kitô của con. Đấng mà người ta đã cắt đi như một cành trong khi tỉa, chính là Đấng Cứu Thế. Tiếng chim cu gọi bạn tình đến dự tiệc cưới đau thương và thánh thiện, chính là tiếng Cha, đấng yêu con.

       Hãy đứng dậy và hãy đến, như bài đọc thánh lễ hôm nay nói. Hãy đến chiêm ngắm và chịu đựng. Đó là ơn Cha ban cho các kẻ ưu tiên của Cha.

 http://t3.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcR3lKbdXxf3RYX1MOWpCwBtW1AKa5vkGvgJCY--NppJoseNwHyb

Comments are closed.