https://tongdomucvusuckhoe.net/wp-content/uploads/2012/11/martamaria.jpg

TIN MỪNG NHƯ ĐÃ ĐƯỢC VÉN MỞ CHO TÔI

Viết bởi Maria Valtorta

Dịch gỉa: Nữ tu Phạm Thị Hùng CMR

67* “MATTA, MATTA, CON LO NHIỀU CHUYỆN QÚA!

        Tôi hiểu ngay rằng chúng ta còn đang ở chung quanh khuôn mặt của Maria Mađalêna, vì tôi thấy cô ta trước tiên, trong bộ y phục đơn giản mầu hoa cà, như chiếc hoa tím lạt. Không một đồ nữ trang qúi giá nào. Bộ tóc chỉ thắt bím lại gọn ghẽ sau gáy. Cô ta có vẻ trẻ hơn là thời kỳ cô ta còn là tuyệt tác phẩm của các phòng trang điểm. Cô không còn cái nhìn sợ sệt của thời còn là nữ tội nhân, cũng không còn cái nhìn xấu hổ của lúc cô nghe dụ ngôn về con chiên lạc, cũng không còn sự xấu hổ đẫm nước mắt của buổi chiều trong phòng tiệc của người pharisiêu… Bây giờ đôi mắt cô bình an, lại trở nên trong sáng như mắt trẻ thơ với nụ cười bình an rạng rỡ.

        Cô đứng tựa vào một thân cây tại chỗ giới hạn vùng sở hữu của Bêtani, và cô nhìn về con đường. Cô chờ đợi. Rồi bỗng dưng cô hát ra tiếng kêu vui mừng. Cô quay về căn nhà và la rất lớn để người ta nghe thấy. Cô kêu bằng cái giọng tuyệt vời, êm như nhung và hấp dẫn độc nhất trên đời: “Người đến!… Chị Matta ơi! Họ đã nói rất đúng. Vị Rabbi ở đây!” Và cô chạy tới để mở cái cổng nặng nề. Nó kêu ken két. Cô không để cho các đầy tớ có giờ để làm. Rồi cô chạy ra đường, hai tay giơ ra như đứa trẻ chạy đến với mẹ, và cô kêu với giọng vui mừng yêu mến: “Ôi Thầy của con!” Và cô qùi phục dưới chân Giêsu và hôn nó trong bụi đất của con đường.

        – Bình an cho con, Maria. Thầy đến nghỉ ngơi dưới mái nhà của con.

        – Ôi Thầy của con! – Maria nhắc lại trong khi ngửa mặt lên với tâm tình kính trọng, yêu mến. Khuôn mặt nói lên biết bao điều… Vừa cám ơn, vừa chúc tụng, vừa vui mừng, vừa mời mọc, sung sướng vì Người đến…

        Giêsu đặt tay trên đầu cô và giống như Người lại tha thứ cho cô. Maria đứng dậy, đi bên cạnh Giêsu để vào nội khu đất sở hữu. Trong lúc đó, Matta và các đầy tớ chạy đến. Các đầy tớ mang theo các bình và các chiếc cúp. Matta chỉ đến với tình yêu của cô, nhưng nó rất lớn lao.

        Các tông đồ nồng nhiệt uống những đồ giải khát mà các đầy tớ tiếp đãi họ. Họ cũng muốn dâng cho Giêsu trước tiên, nhưng Matta đã đi trước họ. Nàng đã lấy một ly sữa và dâng cho Giêsu, chắc nàng biết rằng thứ này làm vui lòng Người.

        Khi các môn đệ đã giãn khát, Giêsu bảo họ: “Hãy đi báo tin cho các tín hữu. Tối nay Thầy sẽ nói với họ”.

        Các tông đồ lập tức ra khỏi vườn, phân tán đi mọi ngả.

        Giêsu tiến bước giữa Matta và Maria. Matta nói: “Xin mời Thầy vào. Trong khi chờ anh Lazarô, xin Thầy giải khát và nghỉ ngơi”.

        Trong khi họ đi vào một căn phòng mát mẻ mở cửa về phía dẫy hành lang rợp bóng. Maria lẹ làng bỏ đi rồi trở lại với một vò nước. Một người đầy tớ đi theo cô với một cái thau. Nhưng chính Maria muốn rửa chân cho Giêsu. Cô tháo đôi xăng đan đầy bụi và đưa cho người đầy tớ để anh ta lau sạch, đồng thời với chiếc áo khoác  để anh ta giũ cho sạch bụi. Rồi cô nhúng các bàn chân vào thau nước mà cô đã đổ thuốc thơm, khiến cho nó có mầu hồng lạt. Cô lau sạch rồi hôn chúng. Rồi cô thay nước, để nước  sạch cho đôi tay. Trong khi chờ người đầy tớ mang xăng đan tới, cô ngồi chồm hổm trên thảm tại chân Giêsu và vuốt ve chúng. Trước khi xỏ xăng đan vào cho Người, cô lại hôn chân và nói: “Đôi chân thánh đã đi biết bao đường đất để tìm con!”

        Matta thực tế hơn trong tình yêu của cô. Cô nghĩ đến những nhu yếu của con người và cô hỏi: “Thưa Thầy, ngoài các môn đệ Thầy, còn ai tới nữa không?”

        Giêsu trả lời: “Thầy chưa biết chính xác, nhưng con có thể sửa soạn cho năm người, thêm vào số các tông đồ của Thầy”.

        Matta đi khỏi.

        Giêsu đi ra ngoài vườn rợp bóng và tươi mát. Người chỉ có chiếc áo dài mầu xanh lơ đậm đơn giản. Áo khoác của Người, Maria đã gấp lại cẩn thận và để trên ghế trong phòng. Maria cũng theo Giêsu ra. Họ đi trên những lối đi được chăm sóc cẩn thận, giữa các luống hoa, cho tới một cái ao nuôi cá, trông như một chiếc gương bị rớt giữa đám cây xanh. Nước rất trong, chỉ hơi đụng đậy chỗ nọ chỗ kia do một con cá quậy, hoặc do những giọt nước li ti của tia nước chảy vào ở giữa ao.

        Có những chiếc ghế để ngồi ở gần một cái bể rất lớn, tựa như một cái hồ nhỏ, từ đó chảy ra những dòng nước nhỏ để tưới cây. Tôi tin rằng một trong những dòng nước này cung cấp nước cho ao cá. Còn những dòng khác nhỏ hơn, dùng để tháo nước ra khi tưới cây.

        Giêsu ngồi xuống trên một cái ghế đặt ngay trên thành bể. Maria ngồi ở chân Người, trên lớp cỏ được cắt đẹp đẽ. Lúc đầu thì không ai nói gì cả. Rõ ràng là Giêsu thưởng thức sự lặng lẽ, và nghỉ ngơi trong sự tươi mát của khu vườn. Maria sung sướng nhìn Người.

        Giêsu chơi với làn nước ở trong bể. Người nhúng đầu các ngón tay vào để vẽ trên mặt nước, tạo ra những sóng nhỏ. Rồi Người nhúng hết bàn tay vào trong nước mát: “Cái nước này đẹp tuyệt vời!” Người nói.

        – Nó làm vui lòng Thầy chừng nào! – Maria nói.

        – Ừ, Maria, bởi vì nó trong. Coi này, không một vết bùn nào. Đó là nước, nhưng nó trong tựa như không có gì ở trong bể cả; tựa như nó không phải là một yếu tố vật chất, nhưng tinh thần. Chúng ta có thể đọc ở dưới đáy những lời các con cá nhỏ nói với nhau.

        – Tựa như người ta đọc ở đáy các tâm hồn trong sạch, phải không Thầy? Và Maria thở dài với một sự hối tiếc kín đáo.

        Giêsu nhận ra cái thở dài mà nàng chận lại, và Người đọc được sự ân hận mà nụ cười che đi. Người liền chữa ngay cho nỗi khổ của Maria:

        – Những tâm hồn trong sạch, họ ở đâu, Maria? Một ngọn núi dời chỗ đi còn dễ hơn một tạo vật biết duy trì sự trong sạch cho khỏi ba thứ ô uế. Có qúa nhiều thứ lay động và dậy men ở chung quanh một người trưởng thành, và họ không thể luôn luôn ngăn cản được nó thâm nhập vào bên trong. Chỉ có các trẻ nhỏ là có tâm hồn thiên thần, tâm hồn còn được bảo vệ bởi sự ngây thơ về những hiểu biết  có thể biến thành bùn. Chính vì vậy mà Thầy rất yêu chúng. Thầy nhìn thấy nơi chúng một tia của sự trong sạch vô tận. Chỉ có chúng nó là còn mang được trong mình cái kỷ niệm của Trời.

        Mẹ Thầy là người đàn bà với tâm hồn trẻ thơ, và còn hơn nữa, Mẹ là người đàn bà có tâm hồn thiên thần. Mẹ là Evà vừa ra khỏi bàn tay Chúa Cha. Maria, con hãy tưởng tượng bông huệ đầu tiên nở ra trong vườn của trái đất nó thế nào. Những người đến với nước này, họ cũng rất đẹp, nhưng người đầu tiên vừa ra khỏi bàn tay Đấng Tạo Hóa! Đó là bông hoa hay hạt kim cương? Đó là những cánh hoa hay những lá bạc tinh ròng? Vậy thì mẹ Thầy còn trong sạch hơn bông huệ đầu tiên này, bông hoa đã ướp thơm các làn gió.  Hương thơm đồng trinh bất khả xâm phạm của mẹ tràn đầy Trời và đất. Và chính sau lưng mẹ, các kẻ tốt lành của mọi dòng thế kỷ sẽ bước theo.

        Thiên Đàng là ánh sáng, hương thơm và hòa hợp. Nhưng nếu ở trong đó, Chúa Cha không được sung sướng chiêm ngắm Đấng Hoàn Toàn Đẹp Đẽ, đấng đã làm cho trái đất trở thành Thiên Đàng; nếu trong tương  lai, Thiên Đàng không được chiếm hữu bông huệ sống, trong đó có ba cái bầu nhị cái bằng lửa của Thiên Chúa Ba Ngôi: Ánh sáng, hương thơm và hòa hợp, thì niềm vui của Thiên Đàng sẽ giảm đi một nửa. Sự trong sạch của Mẹ Thầy sẽ là viên ngọc của Thiên Đàng. Nhưng Thiên Đàng thì vô giới hạn! Con sẽ nói gì về một ông vua chỉ có một viên ngọc trong kho tàng của ông? Dù đó là viên ngọc tuyệt vời?

        Khi Thầy sẽ mở cửa Nước Trời… – đừng thở dài, Maria, chính vì việc này mà Thầy đã tới – thì nhiều người công chính và các trẻ nhỏ sẽ vào. Một cơ đội trong trắng ở đàng sau cẩm bào đỏ của Đấng Cứu Thế. Nhưng như vậy cũng còn qúa ít về số các viên ngọc, là các công dân của Jêrusalem đời đời. Và rồi… Khi giáo lý về Sự Thật và Sự Thánh Hóa được người ta biết đến, khi cái chết của Thầy ban lại Ân Sủng cho loài người, thì làm sao các người trưởng thành có thể chinh phục nước Trời, nếu đời sống tội nghiệp của con người là một vũng bùn liên tục làm cho họ dơ bẩn? Vậy có phải lúc đó Thiên Đàng của Thầy chỉ thuộc về đám trẻ nhỏ thôi sao? Ồ, không. Phải biết trở nên nhỏ, nhưng Nước Trời cũng mở ra cho các người lớn nữa.

        Giống như trẻ nhỏ… Đó là sự trong sạch. Con thấy làn nước này không? Nó có vẻ rất trong. Nhưng hãy quan sát: Chỉ cần với một cây sậy, Thầy quậy ở đáy bể là nó thành đục. Các đồ mục nát và bùn nổi lên. Sự trong suốt của nó trở thành vàng vàng, và sẽ không ai uống nó nữa. Nhưng nếu Thầy nhấc cái que ra, sự bình an trở lại, nước sẽ từ từ lấy lại sự trong suốt và vẻ đẹp của nó. Cái que là tội lỗi. Các linh hồn cũng vậy. Con hãy tin: sự sám hối là cái thanh tẩy linh hồn…

        Thình lình Matta chạy tới, thở dốc: “Maria, em còn ở đây sao? Chị có biết bao điều phải lo!… Thời giờ qua đi, các khách sắp sửa tới mà còn bao thứ phải làm: các nữ đầy tớ thì lo làm bánh, các nam đầy tớ thì lo chặt thịt và nấu nướng. Chị phải lo bàn ghế, khăn  bàn và đồ uống. Nhưng còn phải hái trái cây và pha nước bạc hà và nước mật ong…”

        Maria nghe các lời phàn nàn của chị cô chút đỉnh, rồi với nụ cười sung sướng, cô tiếp tục nhìn Giêsu và không nhúc nhích khỏi chỗ.

        Matta yêu cầu sự trợ giúp của Giêsu: “Thầy coi, con nổi nóng chừng nào! Thầy cho là chính đáng để con sửa soạn mọi thứ một mình sao? Thầy bảo nó phụ với con chứ!” Matta thực tình tức giận.

        Giêsu nhìn bà với một nụ cười nửa êm dịu, nửa như chế nhạo.

        Matta hơi bị xúc phạm: “Thầy ơi, con nói đứng đắn đó. Thầy coi nó nhàn hạ chừng nào! Trong khi con làm việc thì nó ngồi ở đây để nhìn…”

        Giêsu làm vẻ nghiêm trang hơn: “Matta, không phải là nhàn hạ, đó là tình yêu. Nhàn hạ là trước đây cơ. Con đã khóc biết bao vì sự nhàn hạ bất xứng đó. Nước mắt của con đã làm cho lẹ làng sự vận động của Thầy để cứu nó cho Thầy, và để trả nó cho tình thương ngay thẳng của con. Con muốn cãi cọ với nó về tình yêu của nó đối với Vị Cứu Tinh của nó sao? Con thích thà rằng nó ở xa đây để khỏi thấy con làm việc, và như vậy nó cũng ở xa Thầy sao? Matta, Matta! Vậy Thầy có phải nói với con rằng nó (và Giêsu để tay lên đầu Maria) đã đến từ rất xa, mà đã vượt qua con trong tình yêu không? Thầy có phải nói với con rằng nó, trước đây chẳng biết nói một lời nào tốt, mà bây giờ là kẻ uyên bác trong khoa học của tình yêu không? Hãy để cho nó bình an. Trước nó đã bệnh qúa nặng, bây giờ là thời kỳ dưỡng bệnh để sức khỏe trở lại bằng cách uống những đồ uống bổ dưỡng. Nó đã qúa khổ sở, bây giờ ra khỏi cơn ác mộng, nó nhìn vào nó và chung quanh nó, và nó khám phá ra cái ‘chính mình’ mới và thế giới mới. Hãy để nó được an toàn để làm việc đó. Chính với cái ‘mới’ của nó, nó phải quên qúa khứ để chinh phục cái vĩnh cửu… Nó sẽ chinh phục không phải chỉ bằng việc làm, mà còn bằng sự thờ phượng. Sẽ có một phần thưởng cho những kẻ cho vị tông đồ hay vị tiên tri một miếng bánh, nhưng một phần thưởng gấp đôi sẽ được ban cho kẻ quên cả ăn uống vì yêu Thầy, bởi vì nó có một tâm hồn lớn hơn thể xác, và một tâm hồn biết yêu mạnh hơn những nhu cầu của con người, dù là hợp pháp. Matta, con lo lắng nhiều chuyện qúa! Đối với nó, chỉ có một chuyện thôi, và chỉ một chuyện này là đủ cho tâm hồn nó và cho Chúa của nó, cũng là Chúa của con. Con hãy bỏ rơi những chuyện vô ích. Hãy bắt chước em con. Maria đã chọn phần tốt nhất, là phần sẽ không bao giờ bị lấy mất. Khi mọi nhân đức sẽ qua đi, bởi vì nó không cần thiết cho các công dân của Nước Trời nữa, thì chỉ còn lại nhân đức duy nhất là Đức Ái. Nó sẽ tồn tại muôn đời. Một mình nó là Bà Hoàng. Maria đã chọn nó, đã giữ nó như cái khiên và cây gậy. Với nó giống như với cánh của các thiên thần, nó sẽ tới được Nước Trời của Thầy”.

        Matta bị hạ giá, cúi đầu và bỏ đi. Maria nói để biện hộ cho chị cô:

        – Chị con yêu Thầy lắm, vì chị chịu cực rất nhiều để tôn vinh  Thầy…

        – Thầy biết, và chị ấy sẽ được thưởng. Nhưng chị ấy cần được thanh lọc, giống như người ta thanh lọc cái nước này, về cái lối suy nghĩ loài người của chị ấy. Con nhìn coi, cái nước này lại trở nên trong khi chúng ta nói. Matta sẽ được thanh lọc nhờ những lời Thầy đã nói với chị ấy. Con… con được, nhờ sự sám hối chân thành của con…

        – Không, thưa Thầy, bởi ơn tha thứ của Thầy. Sự sám hối của con không đủ để tẩy rửa tội lỗi nặng nề của con…

        – Nó đã đủ và sẽ đủ cho tất cả các chị em sẽ biết bắt chước con, cho tất cả những kẻ tội nghiệp, bị tàn tật về tâm hồn. Sự sám hối chân thành là cái lưới để lọc, rồi tình yêu sẽ là chất ngăn ngừa cho khỏi bị dơ trở lại. Đó là lý do vì sao các người mà cuộc sống đã làm cho trưởng thành và tội lỗi, có thể lại trở nên sạch tội như các trẻ nhỏ và được vào Nước Thầy giống như chúng. Bây giờ chúng ta về nhà thôi, để Matta không phải ở lâu qúa trong đau khổ. Chúng ta hãy mang tới cho chị ấy nụ cười của người bạn và người em.

        Chúa Giêsu nói :

        “Không cần bình luận. Dụ ngôn về nước đã là một sự bình luận để thi hành sự sám hối trong các con tim.

        Như vậy là con đã có cái vòng tròn đầy đủ về Maria Mađalêna. Từ sự chết đến sự sống. Đó là sự phục sinh lớn nhất trong Tin Mừng của Cha. Cô ta đã phục sinh từ bảy cái chết. Cô ta đã trở lại với sự sống. Con đã thấy cô ta giống như một cây hoa mọc lên ở giữa bùn, và cái cộng của bông hoa mới càng ngày càng vươn cao, rồi nở hoa cho Cha, tỏa hương thơm cho Cha, chết cho Cha. Con đã thấy cô ta là tội nhân, rồi ước ao tới nguồn nước, rồi sám hối, rồi được tha thứ, rồi yêu mến, rồi nghiêng xuống cách thương xót trên cơ thể bất động của Chúa cô, rồi là tôi tá của người Mẹ mà cô yêu mến, bởi vì đó là Mẹ Cha. Sau cùng, sám hối tại cửa Thiên Đàng.

        Hỡi các linh hồn sợ sệt, hãy học biết không phải sợ hãi Cha khi đọc đời sống của Maria Magđala.

        Hỡi các linh hồn biết yêu, hãy học ở nàng để biết yêu với sự nồng nàn của Sêraphim.

        Hỡi các linh hồn đã lầm lạc, hãy học ở nàng cái khoa học chuẩn bị cho Nước Trời.

        Cha chúc lành cho tất cả các con để giúp các con trỗi dậy. Hãy đi bằng an”.

 Dịch gỉa: Nữ tu Phạm Thị Hùng CMR

https://tongdomucvusuckhoe.net/wp-content/uploads/2012/05/cavathanhgia.gif

          GHI CHÚ: Được sự cho phép của dịch gỉa, và sự khuyến khích của Linh mục Giuse Hoàng Minh Thắng, TĐMVSK xin gởi đường link trọn bộ 10 quyển để đáp ứng cho những ai muốn download và đọc ngay bộ sách vô gía này.


Download TIN MỪNG NHƯ ĐÃ ĐƯỢC VÉN MỞ CHO TÔI 

Viết bởi Maria Valtorta

Dịch gỉa: Nữ tu Phạm Thị Hùng CMR

Quyển 1-Chuẩn Bị.pdf

http://www.mediafire.com/view/?4bcyq77ze4ai2yo 

Quyển 2_Năm I Đời Sống Công Khai.pdf

http://www.mediafire.com/view/?ea5acw4wttbdudd

Quyển 3-Năm II Đời Sống Công Khai.pdf

http://www.mediafire.com/view/?o6gi6p73sk5lrhd

Quyển 4-Năm II Đời Sống Công Khai.pdf

http://www.mediafire.com/view/?s9akma9mmdzdb26

Quyển 5-Năm III Đời Sống Công Khai.pdf

http://www.mediafire.com/view/?yrq9nq416v5s4dx

Quyển 6-Năm III Đời Sống Công Khai.pdf

http://www.mediafire.com/view/?8vl7kzjkskplk1b

Quyển 7-Năm III Đời Sống Công Khai.pdf

http://www.mediafire.com/view/?apbbvph8ndui8m3

Quyển 8-Chuẩn Bị Cuộc Tử Nạn.pdf

http://www.mediafire.com/view/?kbp3i58kizp5ad1

Quyển 9-Cuộc Tử Nạn.pdf

http://www.mediafire.com/view/?txb433uklyoke1x

Quyển 10-Vinh Quang.pdf

http://www.mediafire.com/view/?oln727ghllo7536

Comments are closed.