
8* “LINH HỒN NGƯỜI ĐÃ XUẤT HIỆN ĐẸP ĐẼ
NGUYÊN VẸN NHƯ KHI THIÊN CHÚA NGHĨ TỚI”
Chúa Giêsu nói:
Hãy chỗi dậy mau, hỡi bạn nhỏ của Cha. Cha ước ao nồng nàn
muốn mang con đi với Cha trong trời xanh Thiên Quốc của sự chiêm
ngắm về đức đồng trinh của Mẹ Maria. Con sẽ ra khỏi đó với tâm
hồn tươi mát giống như con vừa được tạo dựng bởi Chúa Cha, một
Evà nhỏ, chưa biết gì về xác thịt. Con sẽ ra khỏi đó với tâm hồn
được thắp sáng, vì con sẽ được chìm ngập trong tuyệt tác phẩm của
Thiên Chúa. Con sẽ ra khỏi đó với tất cả con người của con đầy
tràn tình yêu, vì con biết hiểu như Thiên Chúa biết yêu. Nói về sự
thụ thai của Mẹ Maria, đấng không tì vết, có nghĩa là ngụp lặn
trong trời xanh, trong ánh sáng, trong tình yêu. Hãy đến và hãy đọc
về vinh quang của Người trong sách của tiền nhân:
“Thiên Chúa đã có ta từ khởi đầu các công trình của Người, từ
khởi nguyên, trước việc tạo dựng. Người đã đặt ta làm nguồn gốc
của mọi loài, trước khi trái đất được tạo dựng. Khi các vực thẳm
chưa hiện hữu, Người đã sinh ra ta. Khi các suối nước sự sống chưa
chảy, và các trái núi chưa được dựng nên với cái khối nặng nề vĩ
đại của chúng, và các ngọn đồi chưa được phơi ra dưới mặt trời, thì
ta đã được sinh ra. Khi Thiên Chúa dựng nên trái đất, sông ngòi và
cái trục của thế giới thì ta đã có. Ta đã hiện diện lúc Người sửa
soạn bầu trời. Qủa vậy, khi Người dùng một định luật bất biến để
đóng vực thẳm lại dưới bầu trời; khi người củng cố sự vững bền của
vòm trời ở trên cao, và khi Người làm ra các nguồn nước sự sống,
khi Người đặt định giới hạn cho biển cả và áp đặt các định luật cho
khối nước; khi Người truyền cho khối nước không tràn bờ, khi Người
đặt nền móng cho trái đất, ta đã ở với Người để tổ chức mọi sự.
Trong niềm vui vô tận, ta vui chơi giữa vũ trụ…”
Các con đã áp dụng những lời này cho Sự Khôn Ngoan, nhưng
nó nói về Mẹ, người mẹ hoàn toàn đẹp đẽ, hoàn toàn thánh thiện;
người mẹ Đồng Trinh của Đấng Khôn Ngoan là chính Cha, một
cách cá nhân: Cha, người đang nói với con. Cha đã muốn con viết
những câu thơ đầu của thi ca này trên đầu cuốn sách nói về Mẹ, để
người ta nhận ra và biết rằng Mẹ là sự khuây khỏa, là niềm vui của
Thiên Chúa, nguyên nhân của niềm vui vững bền, toàn vẹn, mật
thiết của Thiên Chúa độc nhất, Ba Ngôi, đấng cai trị các con, yêu
thương các con; đấng mà loài người đã làm cho bao lý do buồn. Mẹ
là lý do đã làm cho Thiên Chúa để cho giống người trường tồn,
trong khi vào lúc thử thách đầu tiên, nó đã đáng bị tiêu diệt; Mẹ là
nguyên nhân sự tha thứ mà các con đã nhận được.
Có Maria để được yêu bởi Người! Ôi! Điều đó đã đáng chịu khổ
để tạo dựng loài người, để cho họ sống, để hạ lệnh rằng họ sẽ được
tha thứ, để có một Trinh Nữ Đẹp, một Trinh Nữ Thánh, một Trinh
Nữ Vô Nhiễm, một Trinh Nữ được chiếm hữu bởi Tình Yêu, người
con gái chí yêu, người Mẹ hoàn toàn trong sạch, vị Hiền Thê yêu
dấu! Thiên Chúa đã ban ơn cho các con, và còn ban cho các con
hơn nữa để được chiếm hữu Tạo Vật đã là sự ngon lành thỏa thích
của Người, là mặt trời của Mặt Trời Người, là hoa của vườn Người.
Và Người còn tiếp tục cho các con biết bao qua Mẹ, bởi lời xin của
Mẹ, vì niềm vui của Mẹ, bởi vì niềm vui của Mẹ hòa lẫn với niềm
vui của Thiên Chúa, và làm gia tăng nó bằng những ánh sáng làm
cho ánh sáng vĩ đại của Thiên Đàng lấp lánh, và mỗi tia sáng đều
là một ân huệ cho vũ trụ, cho loài người, cho ngay cả chính các
Thánh, những đấng hằng trả lời trong một tiếng kêu Alleluia linh
hoạt cho hết mọi phép lạ của Thiên Chúa. Mẹ được tạo dựng bởi
Thiên Chúa, bởi ước muốn được nhìn nụ cười rạng rỡ niềm vui của
đức Trinh Nữ.
Thiên Chúa đã muốn ban một ông vua cho cái vũ trụ mà
Người đã tạo dựng nên từ hư vô, một ông vua để làm kẻ thứ nhất
trong thế giới vật chất, giữa tất cả các loài từ vật chất mà ra, và chính
nó ũng là vật chất; một ông vua chỉ hơi kém Thiên Chúa về bản tính
siêu nhiên, được phối hợp với Ân Sủng như nó đã là trong sự vô tội
của những ngày đầu tiên của nó. Những Trí Tuệ Tối Cao biết hết
mọi biến cố dù xa xôi nhất trong các chiều sâu của mọi thế kỷ,
đấng liên tục nhìn thấy mọi sự đã có, đang có và sẽ có, và trong khi
Người nhìn xem qúa khứ và quan sát hiện tại, Người nhìn sâu vào
tương lai xa xôi nhất, và Người biết cả thế nào là cái chết của con
người sau cùng. Tất cả những điều đó không lộn xộn, cũng không
gián đoạn. Người luôn luôn biết rằng ông vua mà người tiên liệu,
được tạo dựng để là một Bán Thiên Chúa ở bên cạnh Người trên
trời, kẻ thừa tự của Chúa Cha, được đi vào Nước Người trong tình
trạng trưởng thành, sau khi đã sống trong nhà mẹ nó – là trái đất mà
người đã tạo nên – trong suốt thời thơ ấu của người Con Thiên Chúa
trong thời kỳ nó cư ngụ trên trái đất, Người không phải không biết
rằng nó sẽ chống lại chính nó bằng cách phạm tội ác là giết chết
Ân Sủng ở trong nó, và tội ăn cắp là chạy trốn Thiên Đàng.
Vậy tại sao Người lại tạo dựng nên nó? Chắc chắn nhiều người
sẽ tự hỏi như vậy. Các con có thích hơn là thà đừng có mình không?
Với chính Mẹ, mẹ chẳng đáng sống những ngày trên mặt đất này
để được biết và cảm phục vẻ đẹp vô tận mà bàn tay Thiên Chúa đã
tung vãi trong vũ trụ, mặc dầu nghèo, trần trụi, và bị trở nên cay
đắng bởi sự độc ác của các con sao?
Để cho ai mà Người đã làm ra các tinh tú, các hành tinh vận
chuyển như các mũi tên băng qua bầu trời, hoặc chuyển đi có vẻ
như chậm chạp nhưng hùng vĩ trong lộ trình sao xẹt của nó, để cho
các con ánh sáng và các mùa; cho các con mãi mãi, bất dịch, nhưng
luôn luôn thay đổi một trang mới để đọc trên không trung vào mỗi
buổi chiều, mỗi tháng, mỗi năm? Tựa như chúng muốn nói với các
con: “Hãy quên cái nhà tù, hãy để ra một bên những quảng cáo
đầy sự tối ám, hôi thối, dơ bẩn, độc hại, gian trá, phạm thượng, đồi
trụy của các bạn, và hãy cất cao mình lên, ít là bằng cái nhìn, về
vùng tự do vô biên giới của các tầng trời; hãy làm cho các bạn một
linh hồn trong sáng khi nhìn bao vẻ thanh quang. Hãy cho các bạn
một nguồn sáng và mang nó vào trong nhà tù tối đen của các bạn.
Hãy đọc các lời mà chúng tôi đã viết khi hát bài đồng ca thiên thể
của chúng tôi, du dương hơn chiếc phong cầm của Đại Thánh
Đường, những lời mà sự huy hoàng của chúng tôi viết, những lời mà
tình yêu của chúng tôi viết, bởi vì đấng đã ban cho chúng tôi hiện hữu
luôn luôn hiện diện đối với chúng tôi, và chúng tôi yêu Người vì đã
ban cho chúng tôi sự hiện hữu này, sự huy hoàng rực rỡ này, những
chuyển động này, sự tự do này và vẻ đẹp này ở giữa trời xanh đầy
dịu ngọt. Ở bên ngoài những thứ đó, chúng tôi thấy một trời xanh
còn tuyệt diệu hơn: Thiên Đàng. Chính bản thể của chúng tôi cho
chúng tôi hoàn thành được phần thứ hai của giới răn yêu thương,
bằng cách yêu các bạn là người đồng loại hoàn vũ của chúng tôi;
bằng cách yêu các bạn bởi tặng vật mà chúng tôi cho các bạn trong
khi cho các bạn phương hướng, ánh sáng, sức nóng và vẻ đẹp. Hãy
đọc lời mà chúng tôi nói cho các bạn, chính là lời đã gợi ra cho
chúng tôi: tiếng ca, sự rực rỡ, niềm vui của chúng tôi: Thiên Chúa”.
Để cho ai mà người đã làm ra mầu xanh trong biếc này, chiếc
gương của trời, con đường về trái đất, nụ cười của dòng nước, tiếng
nói của đợt sóng? Chúng cũng là lời: tiếng xào xạc của tơ lụa, tiếng
cười bình an của trẻ thơ, tiếng thở dài của người già nhớ nhung và
khóc; cái tát của kẻ hung bạo, các chiếc sừng húc, các tiếng rống,
các tiếng gầm… Chúng luôn luôn không ngừng nói: “Thiên Chúa”.
Biển cả là để cho các con, cũng giống như bầu trời và các thiên
thể, và cùng với biển là các hồ, các sông, lạch, ao, và các suối
trong, tất cả những thứ dùng để mang các con, nuôi các con, giải
khát cho các con và tẩy rửa cho các con; tất cả những thứ phục vụ
các con trong khi phục vụ Đấng Tạo Hóa, mà không tràn bờ để dìm
ngập các con như các con đáng phải chịu.
Để cho ai mà Người đã làm ra vô số gia đình các động vật,
như loài hoa bay và hát, như các tôi tớ chạy và làm việc cho các con,
nuôi các con, làm vui cho các con, vì các con là các vua của các thụ
tạo?
Để cho ai mà Người đã tạo nên vô kể các loại cây cối, các hoa
giống như các con bướm, các hạt mầm, và các loài chim bất động:
các trái cây giống như các giây chuyền và các nữ trang bằng ngọc,
những cái thảm ở dưới chân các con, làm gối cho đầu các con nghỉ,
giải trí, lợi ích, niềm vui cho tâm hồn, cho các chi thể, mắt, mũi?
Để cho ai mà Người đã làm ra các khoáng chất trong lòng đất
sâu, các chất muối ở bên dưới các suối nóng sôi hoặc băng giá,
chất lưu huỳnh, iốt, brome, nếu không phải vì sự thích thú của các
kẻ không phải là Thiên Chúa, mà là con Thiên Chúa, vật thể duy
nhất: loài người?
Không cần thứ gì cho niềm vui hay nhu cầu của Thiên Chúa,
Người tự đầy đủ cho chính mình Người. Sự chiêm ngưỡng chính
mình Người là sự toàn phúc của Người, lương thực của Người, sự
sống của Người, sự nghỉ ngơi của Người. Tất cả mọi tạo vật không
thể làm gia tăng một nguyên tử của niềm vui vô tận của Người, vẻ
đẹp của Người, đời sống của Người, sức mạnh của Người. Tất cả
những thứ đó, Người làm ra cho tạo vật của Người, cho kẻ mà
Người muốn cho làm vua các vật được tạo dựng: cho con người.
Để được thấy bao công trình của Thiên Chúa và cám ơn Người
vì uy quyền mà Người đã ban cho các con, điều đó cũng đáng chịu
khổ để sống, và các con phải biết ơn Người bằng đời sống của các
con. Các con phải biết ơn, cho dù các con không được cứu chuộc
vào lúc tận cùng thời gian. Quả vậy, vì được xếp vào hạng đầu tiên,
và các con vẫn luôn luôn được như vậy, mỗi người cách riêng, dù là
không tròn chức vụ, dù kiêu căng, dâm đãng, sát nhân… Thiên
Chúa vẫn chấp nhận cho các con được vui hưởng vẻ đẹp của vũ trụ,
và đối xử với các con như các con là người tốt, như những người con
tốt mà người ta dạy dỗ, và chấp nhận cho hết để làm cho đời sống
nó trở nên êm đềm và lành mạnh hơn. Điều mà các con biết là biết
nhờ ánh sáng của Thiên Chúa. Tất cả những gì các con khám phá
được đều là nhờ sự chỉ dẫn của Thiên Chúa, trong điều tốt. Còn
những hiểu biết khác, khi nó mang dấu hiệu của điều xấu, đều đến
từ kẻ Xấu Tối Cao: Satan.
Đấng là Trí Tuệ Tối Cao biết tất cả. Người biết từ trước khi con
người hiện hữu rằng: bởi ý muốn tự do của nó, con người sẽ là kẻ
ăn cắp và sát nhân. Nhưng bởi vì Lòng Nhân Từ Đời Đời không có
giới hạn trong lòng tốt của Người, trước khi điều tội xảy ra, Người
đã nghĩ đến phương tiện để hủy diệt nó. Phương tiện đó là: Cha,
Ngôi Lời. Dụng cụ để làm phương tiện, một dụng cụ rất có hiệu
qủa: Maria. Và Đức Trinh Nữ được tạo dựng trong thượng trí của
Thiên Chúa. Hết mọi sự đều được tạo dựng cho Cha và bởi Cha:
Con yêu dấu của Chúa Cha.
Cha, như một vị Vua, Cha phải có dưới chân vị Vua-Thiên-Chúa
của Cha những chiếc thảm và những báu vật mà không một triều
đình nào có thể có; và những lời ca, những tiếng nói, những tôi tớ
để bao bọc sự hiện hữu của Cha như không bao giờ có một đế
vương nào có thể có; và những loài hoa, những đá ngọc, tất cả sự
tuyệt diệu, tất cả sự cao cả vĩ đại, tất cả những gì là qúi phái, là
thích thú; tất cả những gì có thể kéo ra từ tư tưởng của một Thiên
Chúa. Nhưng Cha phải là xác thể chứ không phải chỉ là thần trí.
Xác thể để cứu xác thể. Xác thể để siêu hóa thể xác và mang nó
lên trời nhiều thế kỷ trước giờ ấn định. Bởi vì thể xác được Thánh
Linh cư ngụ là một tuyệt tác phẩm của Thiên Chúa, và chính bởi
xác thể này mà Trời được tạo dựng.
Để là thân xác, Cha cần một người mẹ. Để là Thiên Chúa, Cha
cần một người cha là Thiên Chúa. Đó là tại sao Thiên Chúa đã
dựng nên vị Hiền Thê và nói với Người: “Hãy đến với Ta, ở bên
cạnh Ta. Hãy nhìn tất cả những gì Ta làm cho Con chúng ta. Hãy
nhìn và hãy vui mừng, hỡi Trinh Nữ đời đời, người con đời đời. Hãy
để nụ cười của con đầy tràn Thiên Quốc này, và hãy cho các thiên
thần nốt nhạc dạo đầu, để nó dạy cho Thiên Đàng sự hòa hợp Thiên
Quốc. Ta nhìn con và ta thấy con như con sẽ là, ôi Người Nữ Vô
Nhiễm, bây giờ mới chỉ là một thần trí, thần trí mà trong đó Ta
chiêm ngắm Ta. Ta nhìn con và Ta ban cho biển cả và bầu trời mầu
xanh biếc như cái nhìn của con. Ta cho các hạt lúa thánh mầu tóc
của con; Ta cho bông huệ mầu trắng của con, và cho bông hồng
mầu hồng của con. Cũng giống như đối với làn da mịn màng của
con, những ngọc trai là những chiếc răng nhỏ của con. Ta làm ra
những trái dâu ngọt khi nhìn vào miệng con. Ta đặt vào họng chim
họa mi những nốt của giọng hát con, và Ta cho chim ca những tiếng
than của con. Khi đọc những tư tưởng trong tương lai của con, khi
nghe những nhịp đập của qủa tim con, Ta có được những khuôn
mẫu và những hướng dẫn cho việc tạo dựng. Hãy đến, hỡi Niềm
Vui của Ta! Cho con: Tất cả thế giới làm trò vui cho tới khi con là
ánh sáng nhảy múa trong tư tưởng của Ta. Đây, mọi thế giới cho nụ
cười của con. Cho con: Các tràng hoa tinh tú, các giây chuyền bằng
các thiên thể, mặt trăng ở dưới chân xinh xắn của con. Con hãy làm
cho con một khăn choàng bằng các tinh tú của giải Ngân Hà. Tất cả
cho con: Định tinh và hành tinh. Hãy đến và hãy tận hưởng, hãy
thưởng ngoạn muôn hoa sẽ giải khuây cho con trẻ của con, chúng
sẽ làm gối cho Con của lòng con. Hãy đến và hãy chiêm ngắm việc
tạo dựng ra các bầy thú, bầy chiên, bầy phượng hoàng và bồ câu.
Hãy theo sát gần Ta trong khi Ta làm các chậu cho biển cả và sông
ngòi, trong khi ta dựng lên các rặng núi và bao phủ nó bằng tuyết
và rừng cây, trong khi ta gieo lúa miến, các cây thảo, cây mộc và
các vườn nho, vườn oliu cho con, Sự Bình An của Ta. Và cây nho
cho con, các Cành của Ta sẽ mang các chùm nho Thánh Thể. Hãy
chạy, hãy bay, hãy hoan hỉ, ôi Người Đẹp của Ta. Và vũ trụ đang tự
tạo thành giờ nọ qua giờ kia, hãy sửa soạn cho nó yêu Ta, hỡi
Người Yêu, cho nó trở nên đẹp hơn bởi nụ cười của con, hỡi Mẹ của
Con Ta, Hoàng Hậu của Thiên Đàng Ta, Tình Yêu của Thiên Chúa
con”.
Và còn nữa, khi nhìn thấy kẻ Sai Lầm và cảm phục Đấng Không
Sai Lầm: “Hãy đến với Ta, con là kẻ xóa bỏ nỗi cay đắng do sự bất
tuân của loài người, xóa bỏ sự gian dâm của loài người với Satan
và sự vô ơn của loài người. Ta sẽ cùng với con để báo thù Satan”.
Thiên Chúa, người Cha, Đấng Tạo Hóa, đã tạo dựng nên người
nam và người nữ với một định luật tình yêu hoàn bị tới nỗi các con
không bao giờ có thể có cách nào để hiểu được nữa về sự toàn vẹn
này. Và các con sẽ ngây ngất khi nghĩ đến con người sẽ thế nào nếu
nó không chịu lụy những huấn lệnh của Satan!
Hãy xem xét kỹ các thảo mộc trong các trái và hạt của nó. Nó
có sinh mầm giống và hoa trái do một sự thông dâm, hay do ảnh
hưởng của sự thụ tinh bởi hàng trăm sự phối hợp không? Không, từ
chiếc hoa đực, các hạt phấn bay ra, được hướng dẫn bởi các định
luật về thời tiết và từ trường, nó đến trên bầu nhị của hoa cái, bầu
này mở ra, nhận lấy nó và sản xuất. Sau đó là nó từ chối, nó không
làm ô uế cho mình để ngày hôm sau lại cảm thấy cùng một cảm
giác ấy nữa như các con làm. Nó sản xuất. Nó không nở hoa nữa
cho tới mùa năm sau, và khi nó nở hoa là có mục đích để truyền
giống.
Hãy nhìn xem các con vật, hết các động vật. Có bao giờ các con
thấy một con đực hay một con cái đến với một con khác vì một sự
ôm ấp không sinh sản, hay một liên hệ không trong sạch không?
Không. Nhìn gần hay xa, loài bay hay bò, nhảy hay chạy, chúng
đều làm tròn cái nghi thức sinh sản, không trốn tránh, ngăn ngừa,
không dừng lại ở sự hưởng thụ, nhưng chúng đi cho tới cái hậu qủa
đứng đắn và thánh thiện của việc lưu truyền nòi giống, mục đích
duy nhất. Con người, các Á-Thiên-Chúa, bởi nguồn gốc Thiên Chúa
của họ do Ân Sủng mà Cha đã ban cho họ hoàn toàn, họ phải nhận
lãnh, với cùng một mục đích duy nhất, động tác đã được đặt định
cho loài vật, trừ khi các con tụt xuống ngang hàng với loài vật.
Nhưng các con đã không hành động như cây cỏ và loài vật. Các
con đã có Satan làm thầy. Các con đã muốn nó là thầy, và các con
vẫn còn muốn như vậy. Và các hành động các con làm thì xứng hợp
với vị thầy mà các con đã muốn. Nhưng nếu các con trung thành
với Thiên Chúa, các con sẽ có niềm vui được có con cái một cách
thánh thiện, không đau đớn, không dấn thân vào những liên lạc tà
dâm, bất xứng, mà chính những loài vật không có linh hồn biết lý
luận và thiêng liêng cũng không biết tới.
Thiên Chúa đã muốn đối chọi với người đàn ông và người đàn
bà bị hư hỏng bởi Satan, bằng một người đàn ông sinh bởi một
người đàn bà được siêu hóa tuyệt vời bởi Thiên Chúa, tới điểm
sinh con mà không cần biết tới đàn ông. Bông hoa sinh ra một bông
hoa mà không cần đến sự thụ tinh vật chất, một Đàn Bà trở thành
Mẹ chỉ bởi hiệu qủa của một cái hôn của Mặt Trời trên tràng hoa
không bị xâm phạm của Bông Huệ Maria.
Đó là sự phục thù của Thiên Chúa!
Ôi Satan! Hãy rít lên sự thù hằn của mi khi Người được sinh ra.
Cô bé này đã thắng mi. Trước khi mi là kẻ phản loạn, kẻ tà vạy, kẻ
đồi bại, thì mi đã là kẻ bại trận, và cô là kẻ thắng mi. Hàng ngàn cơ
binh giàn trận cũng không thể làm được gì chống lại sức mạnh của
cô. Ôi kẻ đồi bại muôn thuở! Các khí giới của loài người đều rơi
khi đập vào lớp vảy của mi, và không luồng gió nào đủ mạnh đề
làm tan biến được mùi hôi thối của hơi thở mi. Nhưng gót chân của
trẻ nhỏ này, hồng hào như phía bên trong của bông hồng trà, nhẵn
bóng và tế nhị đến nỗi lụa cũng còn có vẻ ghồ ghề khi so sánh với
nó, bé tí tới nỗi có thể đi vào giữa chiếc cúp của một bông tu-líp và
làm cho thứ sa-tanh thảo mộc này thành một đôi giầy. Đó, nó nghiền
nát mi không sợ sệt, và nhốt mi vào trong hang của mi. Đó, chỉ một
tiếng khóc oe oe của cô đã làm cho mi chạy trốn, dù mi không sợ
các đạo binh. Và đây, hơi thở của cô thanh tẩy thế giới cho khỏi sự
tanh hôi của mi. Mi bại trận. Tên cô, cái nhìn của cô, sự trong sạch
của cô là gươm đao, là sét, là đá xuyên thấu mi, cắm mi xuống đất,
nhốt mi vào trong hang hỏa ngục. Ôi! Kẻ bị nguyền rủa, đã lấy mất
của Thiên Chúa niềm vui là cha của hết mọi người được tạo dựng!
Từ nay mi sẽ vô ích để làm hư hỏng những kẻ được tạo dựng
trong tình trạng vô tội, bằng cách đưa họ tới những phối hợp và thọ
thai qua những khúc quanh dâm đãng ngoài ý Thiên Chúa, đấng,
trong tạo vật yêu dấu của Người, ban cho họ các con cái theo những
qui luật mà nếu được tôn trọng, nó sẽ duy trì trên mặt đất một sự
quân bình giữa các phái và các nòi, có thể ngăn cản chiến tranh
giữa các dân tộc, và sự bất hạnh trong các gia đình.
Trong khi vâng lời, họ sẽ được biết tới tình yêu và họ sẽ được
chiếm hữu một cách đầy đủ và an bình cái điều lan tỏa ra từ Thiên
Chúa, từ siêu nhiên xuống tới tự nhiên, để thân xác cũng được cảm
thấy niềm vui thánh, vì nó đã phối hợp với linh hồn, và được tạo
dựng bởi cùng một đấng đã tạo dựng nên linh hồn.
Ôi hỡi loài người! Bây giờ tình yêu của các con, những tình yêu
của các con, chúng là gì? Hoặc chúng là dâm ô mang vẻ mặt tình
yêu, hoặc chúng là cái sợ bất khả lành: sợ bị mất tình yêu của
người hôn phối vì lẽ sự dâm đãng của nó và các thứ khác. Các con
không bao giờ chắc chắn chiếm được con tim của người vợ hay
chồng từ lúc mà sự dâm đãng đã xâm chiếm thế giới. Và các con
run sợ, khóc lóc, trở thành điên vì ghen, đôi khi thành sát nhân để
báo thù sự phản bội, và thất vọng; trong những trường hợp khác thì
bị mất nghị lực hay thành cuồng trí.
Satan! Đó là điều mi đã làm cho con cái Thiên Chúa. Những kẻ
mà mi đã làm hư hỏng, đáng lẽ đã được biết niềm vui sinh con
không đau đớn, và niềm vui được vào đời và chết không sợ sệt.
Nhưng bây giờ mi bị thất bại trong một người Đàn Bà và bởi một
người Đàn Bà. Kể từ giờ này, những kẻ yêu Người sẽ trở lại làm
Con Thiên Chúa, thắng vượt các cám dỗ của mi để duy trì sự trong
trắng trinh khiết của họ. Từ nay, tuy không thể được làm mẹ mà
không đau đớn, nhưng người phụ nữ sẽ được an ủi khích lệ. Từ nay,
Mẹ sẽ là kẻ hướng dẫn cho các vợ chồng, là người mẹ cho kẻ hấp
hối, nhờ vậy, sẽ là êm ái được chết trên lòng kẻ bảo vệ họ khỏi tay
mi, tên bị nguyền rủa, và khỏi sự phán xét của Thiên Chúa.
Maria (Valtorta), tiếng nói nhỏ của Cha, con đã thấy sự sinh ra của
người Con Đức Trinh Nữ và sự sinh ra trên trời của Mẹ Người, vậy
con đã thấy rằng ngoài tội lỗi, còn có sự đau đớn để sinh con và
phải chết không biết trước. Nhưng nếu Đấng Siêu Vô Tội Mẹ Thiên
Chúa được dành cho các ơn phúc toàn vẹn của Trời, thì tất cả những
ai là con cháu của các cha mẹ đầu tiên mà biết giữ mình sạch tội và
trung thành làm con Thiên Chúa, thì họ sẽ được ơn sinh con không
đau đớn như đáng lẽ họ phải chịu, vì họ đã biết phối hợp và mang
thai không dâm đãng, và được chết không lo âu.
Sự trả thù tuyệt diệu của Thiên Chúa trên sự báo thù của Satan,
là đem sự trọn lành của tạo vật yêu qúi tới một sự siêu trọn lành,
để ít nhất là trong một tạo vật, vô hiệu hóa tất cả kỷ niệm của nhân
loại có thể đã mở lối cho nọc độc của Satan thấm vào. Chính vì vậy
mà không phải là do tiếp theo một sự phối hợp trong trắng của loài
người, nhưng bởi một sự ôm ẵm của Thiên Chúa, đã biến đổi thần
trí trong một sự cực kỳ hoan lạc trong lửa, mà Con Người đã đến
trong thế gian.
Sự Trinh Khiết của Đức Trinh Nữ!…
Hãy đến, hãy chiêm ngắm các bề sâu của sự trinh khiết này, mà
sự suy ngắm sẽ làm cho con choáng váng trước vực thẳm! Là gì cái
đồng trinh bó buộc của người đàn bà mà không người đàn ông nào
cưới? Nó còn kém hơn là không. Là gì, sự đồng trinh của các kẻ
muốn đồng trinh để thuộc về Thiên Chúa, nhưng chỉ biết là vậy
trong thân xác, còn tâm hồn thì để cho thấm nhập vào biết bao tư
tưởng ngoại lai, mơn trớn và chấp nhận những mơn trớn của tư
tưởng loài người? Điều này bắt đầu là một ấu trùng của đồng trinh,
nhưng chẳng nhiều nhặt gì. Là gì, sự đồng trinh của một tu sĩ chỉ
sống bằng Thiên Chúa? Rất nhiều. Nhưng nó luôn luôn không phải
là một sự đồng trinh vẹn toàn như của Mẹ Cha.
Luôn luôn có một sự thông đồng vô ý thức, dù là nơi các người
thánh nhất: sự thông đồng nguyên thủy của thần trí với tội lỗi, tội
mà phép rửa đã giải phóng cho. Nhưng giống như một người đàn bà
xa lìa người chồng bởi cái chết, bà không tìm lại được sự đồng trinh
hoàn toàn. Cũng vậy, phép rửa không trả lại sự đồng trinh này hoàn
toàn như của các cha mẹ đầu tiên trước khi phạm tội. Một cái thẹo
vẫn tồn tại, đau đớn, không quên được, và luôn luôn ở trong hoàn
cảnh có thể bị thương lại, giống như một số bệnh mà có từng kỳ vi
khuẩn hoạt động trở lại.
Nơi Đức Trinh Nữ không có dấu vết của sự thông đồng với tội
lỗi. Linh hồn Người hiển hiện đẹp đẽ và nguyên vẹn như khi Chúa
Cha đã nghĩ đến, và qui tụ nơi Người hết mọi ân phúc: Đó là Vị
Trinh Nữ, đó là Đấng Duy Nhất, đó là Đấng Trọn Lành, đó là Đấng
Toàn Vẹn. Được nghĩ đến thế nào, được sinh ra thế nào, Người vẫn
vậy, cũng như Người được đội triều thiên và tồn tại muôn đời như
vậy. Đó là Đức Trinh Nữ, đó là Vực Thẳm không thể nào đụng tới
của sự trong sạch, của ân phúc, tự biến mất trong vực thẳm mà
Người đã vọt ra, trong Thiên Chúa, đấng không thể đụng tới, Đấng
Trong Sạch, đấng Ân Sủng tuyệt đối nơi tột bực.
Đây là sự phục thù của Thiên Chúa Duy Nhất Ba Ngôi. Ngược
lại với tất cả mọi tạo vật bị tục hóa, Người dựng nên một Ngôi Sao
toàn vẹn. Ngược lại với sự tò mò không trong sạch, đấng được dành
riêng này chỉ thỏa mãn với tình yêu của Thiên Chúa thôi. Ngược
lại với những kiến thức xấu, đây là Đấng Vô Tri tối thượng. Nơi
Người, chẳng những không biết gì về tình yêu hạ cấp, chẳng những
không biết gì về tình yêu mà Thiên Chúa ban cho các đôi loài
người, nhưng còn hơn nữa, nơi Người không hề có cơn sốt độc hại,
di sản của tội lỗi. Nơi Người chỉ có sự khôn ngoan vừa băng gía vừa
cuồng nhiệt của tình yêu Thiên Chúa. Lửa cán bóng láng xác thịt
để làm cho nó thành một tấm gương trên bàn thờ, nơi Thiên Chúa
kết hôn với một Người Trinh Nữ mà không làm hạ giá mình, vì sự
trọn lành của Người bao trùm Hiền Thê, như vậy Người xứng hợp
với vị Hiền Thê chỉ có một độ ở bên dưới Phu Quân, chịu lụy Người
vì là đàn bà, nhưng không tì ố, giống như Người.♦

Download TIN MỪNG NHƯ ĐÃ ĐƯỢC VÉN MỞ CHO TÔI
Viết bởi Maria Valtorta
Dịch gỉa: Nữ tu Phạm Thị Hùng CMR
Quyển 1-Chuẩn Bị.pdf
http://www.mediafire.com/view/?4bcyq77ze4ai2yo
Quyển 2_Năm I Đời Sống Công Khai.pdf
http://www.mediafire.com/view/?ea5acw4wttbdudd
Quyển 3-Năm II Đời Sống Công Khai.pdf
http://www.mediafire.com/view/?o6gi6p73sk5lrhd
Quyển 4-Năm II Đời Sống Công Khai.pdf
http://www.mediafire.com/view/?s9akma9mmdzdb26
Quyển 5-Năm III Đời Sống Công Khai.pdf
http://www.mediafire.com/view/?yrq9nq416v5s4dx
Quyển 6-Năm III Đời Sống Công Khai.pdf
http://www.mediafire.com/view/?8vl7kzjkskplk1b
Quyển 7-Năm III Đời Sống Công Khai.pdf
http://www.mediafire.com/view/?apbbvph8ndui8m3
Quyển 8-Chuẩn Bị Cuộc Tử Nạn.pdf
http://www.mediafire.com/view/?kbp3i58kizp5ad1
Quyển 9-Cuộc Tử Nạn.pdf
http://www.mediafire.com/view/?txb433uklyoke1x
Quyển 10-Vinh Quang.pdf
http://www.mediafire.com/view/?oln727ghllo7536
Thảo luận